KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 190

"Làm sao có thể?" Tần Dư Kiều thử giải thích cho Lục Cảnh Diệu nghe,
nhưng đầu óc của cô như chập mạch, nói đi nói lại cũng chỉ vài câu như
vậy, "Không thể nào, nhất định anh đang dọa tôi, anh đang dọa tôi … "

Lục Cảnh Diệu ngồi xuống, đưa tay chạm vào khóe mắt Tần Dư Kiều:
"Kiều Kiều, tại sao anh phải dọa em, chẳng lẽ anh rảnh rỗi không có việc gì
làm hay sao?"

"Em phải biết rằng anh làm vậy cũng vì em, bây giờ đầu óc em mơ hồ nên
không nhớ em đã cùng anh sinh Duệ Duệ, việc này anh cũng không so đo
với em. Nhưng mà đây cũng không phải lý do để em phạm phải sai lầm
đúng không? Nếu như em thật sự lấy Nguyên Đông, đến khi em nhớ lại thì
lúc đó phải làm sao đây? Hi Duệ phải làm thế nào đây? Anh nhẫn tâm để
em tự nhảy vào hố lửa này sao? Nếu bây giờ anh không nói cho em biết
chân tướng sự thật, dựa vào tính tình của em, nếu sau này em biết, chắc
chắn em sẽ trách anh."

Ánh mắt Lục Cảnh Diệu chợt lóe lên, giọng nói chân thành đến mức không
thể chân thành hơn. Nói xong anh lại đưa tay lau nước mắt cho Tần Dư
Kiều, "Khóc gì chứ, đột nhiên có một đứa con lớn như vậy, phải vui mừng
chứ?"

"Lục Cảnh Diệu!" Tần Dư Kiều lớn tiếng quát, nước mắt cũng không nghe
lời cứ thế tuôn rơi.

Trên mặt Lục Cảnh Diệu vẫn chứa ý cười, chao đèn trang trí trên trần nhà
kiểu Nhật mang màu vàng kim, ánh đèn chiếu lên mặt Lục Cảnh Diệu.
Trong ánh vàng lấp lánh đó, nụ cười của anh đẹp hơn bao giờ hết: "Thật ra
còn có một khả năng … "

Tần Dư Kiều nhìn anh: "Khả năng gì?"

Lục Cảnh Diệu nói bằng giọng đùa giỡn, có thể thấy rõ là đang trêu đùa
Tần Dư Kiều: "Nếu em có chị gái hoặc em gái song sinh, thì có lẽ anh mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.