KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 231

mặt anh chìm trong bóng tối.

Dương Nhân Nhân và Lục Cảnh Thịnh im lặng không nói gì.

Lục Nguyên Đông ngồi ở ghế trước, mệt mỏi dựa vào ghế tựa, vươn tay
chạm lên khoé mắt hơi ẩm ướt, bảo tài xế mở cửa sổ, sau đó quay đầu nhìn
ra ngoài. Cơn gió lạnh như băng lập tức lướt qua mặt anh, mặc dù lạnh
nhưng có thể giảm bớt nỗi bực dọc trong lòng.

Cuộc chia tay của anh và Tần Dư Kiều đơn giản đến bất ngờ, nhưng điều
khiến anh bất ngờ hơn là lời chú nhỏ Lục Cảnh Diệu nói.

Thế này là sao? Đúng là không sợ kẻ cắp trộm đồ, chỉ sợ kẻ cắp một lòng
nghĩ tới món đồ của bạn.

***

Tần Dư Kiều nhận được tin nhắn của Lục Cảnh Diệu, cho nên sau khi rời
khỏi nhà họ Bạch cũng không đến nhà họ Lục ngay lập tức, mà đi dạo ở
quảng trường gần đó, có điều cô chỉ chăm chăm lượn đi lượn lại các cửa
hàng quần áo trẻ em. Khi Lục Cảnh Diệu gọi điện tới, trên tay cô đã có hai
túi quần áo trẻ em.

"Đang ở đâu?" Lục Cảnh Diệu hỏi.

Tần Dư Kiều liếc nhìn tòa nhà nổi bật giữa quảng trường: "Ở đường Hòa
Dịch, đối diện có cửa hàng độc quyền của EL."

Lục Cảnh Diệu cúp máy, Lục Hi Duệ rốt cuộc không nén nổi mười vạn dấu
hỏi, mở miệng: "Ba ơi, ba thân với chị Dư Kiều như vậy từ lúc nào thế?"

Lục Cảnh Diệu lại rất thích nghe lời này, thong thả trả lời: "Từ lúc con chưa
sinh ra đã thân rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.