KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 232

"Nhưng trước kia chị Dư Kiều không nhận ra ba mà?" Lục Hi Duệ lại càng
thấy lạ, giọng nói có vẻ không vui, "Hơn nữa con biết chị ấy trước … "

Ngón tay của Lục Cảnh Diệu khẽ nắm tay lái, không thèm quan tâm tới
phản ứng của con trai, một lúc sau mới cảnh cáo, "Lát nữa không được nói
lung tung trước mặt Dư Kiều, nhất là chuyện tối hôm nay."

Lục Hi Duệ lập tức hỏi: "Tại sao?"

Lục Cảnh Diệu: "Sao lại lắm tại sao thế chứ? Nếu như muốn Tần Dư Kiều
làm mẹ của con, đừng tại sao nhiều như vậy."

Lục Hi Duệ lẩm bẩm, cúi đầu xuống.

***

Đường hơi đông, lúc lái xe đến đường Hòa Dịch, Lục Cảnh Diệu nhìn trái
nhìn phải, cuối cùng cũng thấy Tần Dư Kiều cầm hai túi đồ đứng trước
biển quảng cáo.

Lục Hi Duệ cũng thấy chị Dư Kiều của nó, đang định mở cửa sổ gọi, bị
Lục Cảnh Diệu nhìn cảnh cáo lập tức ngậm miệng lại.

Lục Cảnh Diệu thả chậm tốc độ, lái xe tới trước mặt Tần Dư Kiều, quay
đầu nhìn cô. Tần Dư Kiều vẫn ngơ ngẩn, đành phải vươn tay nhấn còi hai
phát.

Tâm hồn đang treo trên ngọn cây của Tần Dư Kiều bị hai tiếng còi đinh tai
gọi về, nhưng cái giá cho việc hoàn hồn là sợ hết hồn, bất mãn nhìn chiếc
Cayenne trước mắt mình.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, giọng nói không nhanh không chậm của Lục
Cảnh Diệu vang ra từ trong xe: "Lên xe."

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.