Lục Hi Duệ chạy đến mướt mồ hôi, nhiệt tình chào hỏi Tần Dư Kiều: “Chị
Dư Kiều, bây giờ chị ở đây à?”
“Đúng vậy.” Tần Dư Kiều không thèm nhìn Lục Cảnh Diệu, ngồi xuống lau
mồ hôi cho Hi Duệ: “Đã ăn sáng chưa?”
Lục Cảnh Diệu đáp: “Vẫn chưa ăn ạ.”
Tần Dư Kiều ngước mắt liếc nhìn Lục Cảnh Diệu rồi híp mắt cười với Hi
Duệ: “Có muốn ăn cháo chị Dư Kiều nấu không?”
“Có ạ.” Lục Hi Duệ rất tự nhiên mà kéo tay Tần Dư Kiều, cũng không nói
có muốn ăn hay không, chỉ nhìn tòa nhà trước mặt, nói lời như người tình:
“Chị Dư Kiều ở tầng mấy thế? Đưa em lên tầng xem chút đi.”
***
Tần Dư Kiều vốn cảm thấy quan hệ của mình với Lục Cảnh Diệu sẽ rất
lúng túng, nhưng nếu anh đã làm rõ sẽ che giấu quan hệ của anh và cô thì
cô cũng thoải mái, lúc chạm mặt lại thấy vui vẻ.
Nhưng cô không thể ngờ Dương Nhân Nhân sẽ chạy đến nhà họ Bạch nhận
lỗi, làm ầm lên như vậy. Tâm trạng mãi mới có thể thoải mái của Tần Dư
Kiều lại túng quẫn.
Khi Tần Dư Kiều gặp lại Dương Nhân Nhân, bác trai Bạch Diệu và bác gái
Đỗ Ngọc Trân cũng biết chuyện cô và Lục Nguyên Đông đã chia tay, đều
cho rằng Lục Nguyên Đông bắt cá hai tay nên chia tay.
Tối hôm trước tiệc mừng thọ của Bạch Diệu, Dương Nhân Nhân đích thân
mang quà đến nhà họ Bạch, phía sau còn có Lục Nguyên Đông.
Dương Nhân Nhân chọn đúng ngày này tới đây cũng bởi đoán chắc hôm
nay cô sẽ mặc thử lễ phục tiệc mừng thọ ngày mai.