KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 33

"Không biết ngày mai Dư Kiều có rảnh không? Vừa hay chỗ tôi có hai vé
xem hòa tấu Piano."

Tần Dư Kiều chống tay lên trán: "Tôi không rảnh." Nói xong liền ngắt điện
thoại.

Tần Dư Kiều không biết Lục Nguyên Đông có ý định gì, mà cô cũng không
muốn biết. Nhưng hình như anh ta đang chơi cô thì phải.

Tối hôm đó bác Đỗ Ngọc Trân cười híp mắt xuất hiện trước cửa phòng của
Tần Dư Kiều: "Kiều Kiều à, có phải cháu không hài lòng về cậu Nguyên
Đông kia không? Thật ra con gái quen biết nhiều bạn bè chút cũng không
phải là xấu. Bây giờ không thích thì bắt đầu làm bạn bè cũng được mà."

Tần Dư Kiều thở dài: "Vâng, cháu biết rồi."

Sáng hôm sau, lúc Tần Dư Kiều chạy bộ trở về thì nhận được điện thoại
của Lục Nguyên Đông. Anh ta cẩn thận dặn dò cô đừng quên buổi biểu
diễn Piano tối nay.

Tần Dư Kiều tựa người vào tủ quần áo, nói: "Yên tâm đi, không quên đâu."

***

Tần Dư Kiều không ngờ Lục Nguyên Đông sẽ dẫn theo một cậu bé đi nghe
hòa nhạc với cô. Cậu bé mà Lục Nguyên Đông dẫn đến hoạt bát lại kháu
khỉnh, vừa bước xuống xe đã tươi cười lễ phép chào cô: "Chào chị ạ."

Lòng cô mềm nhũn ngay lập tức, cô nhớ trên chuyến bay về nước lần trước
có một cô gái chừng hai mươi tuổi gọi cô bằng dì, đến khi cô quay đầu lại
mới nói một tiếng "Sorry".

Lục Nguyên Đông đi đến cạnh cậu bé rồi giới thiệu: "Đây là con của chú
tôi, gần đầy bắt đầu học đàn Piano nên tiện đường dẫn theo để nó học hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.