KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 331

Bà Lục, mới vài ngày thôi cô đã muốn người khác gọi cô như vậy rồi. Vì
không muốn để Lục Cảnh Diệu nhìn thấy khóe môi nhếch lên của mình,
Tần Dư Kiều lên xe liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đến khi chiếc xe chạy đến con đường phủ bóng dừa, Lục Cảnh Diệu đột
nhiên choàng tay lên vai cô: “Anh biết em đang mừng thầm trong lòng.
Chắc em vui lắm nhỉ, bà Lục?”

Lục Cảnh Diệu còn cố tình kéo hai chữ bà Lục ra thật dài, làm cho Hi Duệ
quay đầu hỏi: “Ba ơi, về sau vợ con cũng gọi là bà Lục ạ?” Dừng một chút,
“Vậy có nhiều bà Lục quá không…”

Lục Cảnh Diệu hừ nhẹ một tiếng: “Bà Lục của con là vợ của con, bà Lục
của ba là vợ của ba. Chẳng liên quan.”

Tần Dư Kiều: “…”

Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, gió nóng ban đêm lùa vào trong. Buồng xe tối
đen, Lục Cảnh Diệu kéo tay Tần Dư Kiều đặt lên người mình, Tần Dư Kiều
quay đầu nhìn anh nhưng anh đã nhắm mắt giả vờ ngủ. Gió biển chậm rãi
lướt vào xe, như niềm ngọt ngào và hạnh phúc lơ đãng len lỏi vào đáy lòng.

***

Phòng họ đặt là phòng hạng sang gồm có hai gian phòng. Tần Dư Kiều
quyết định ngủ cùng Hi Duệ mà không cần đắn đo, Lục Cảnh Diệu nghĩ
một lát rồi gật đầu đồng ý, lúc tắm xong đi vào phòng cô chúc ngủ ngon.

"Anh chuẩn bị đi ngủ đây, Kiều Kiều.”

Tần Dư Kiều đang ngổi xổm dưới đất thu dọn đống đồ vừa mua từ cửa
hàng miễn thuế, thờ ơ chúc lại: “Chúc ngủ ngon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.