KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 329

Tần Dư Kiều còn chưa nguôi giận, thấy Lục Cảnh Diệu ôm Hi Duệ đi
nhanh như vậy, dứt khoát dừng lại không chịu đi, xách túi đứng ở đại sảnh.

“Ba ơi ba, ba ơi ba…” Ôm vai Lục Cảnh Diệu, Lục Hi Duệ hô to. Lục
Cảnh Diệu ôm Hi Duệ xoay người, thấy Tần Dư Kiều vẫn giậm chân đứng
ở chỗ cách anh hai mươi ba mươi mét không chịu di chuyển.

Tại đại sảnh sân bay, hành khách với đủ màu da đi qua đi lại tấp nập. Lục
Cảnh Diệu thờ dài, cau mày nhìn Tần Dư Kiều, sau đó bước nhanh tới
trước mặt cô, một tay ôm Hi Duệ, một tay dắt tay cô: “Đi thôi, mẹ nó.”

Tần Dư Kiều khó chịu vung tay ra.

Nhưng Lục Cảnh Diệu nắm càng chặt hơn, dọa cô: “Em có tin anh mang Hi
Duệ đi bán luôn không?”

Lục Hi Duệ ở trên vai nghe thấy lời Lục Cảnh Diệu nói, cười ha ha quay
đầu lại, giúp đỡ ba ruột mình: “Chị Dư Kiều, chị không thể để ba bán em đi
được…”

Tần Dư Kiều cúi thấp đầu, lảng sang chuyện khác: “Em đang nghĩ không
biết mình đã đặt phòng khách sạn chưa?”

"Đặt rồi, chỉ đợi cô Tần vào ở thôi.”

“Ừ.” Tần Dư Kiều khẽ lên tiếng: “Vậy thì đi thôi.”

Lục Cảnh Diệu bật cười sang sảng: “Đúng là trẻ con, Hi Duệ còn kiên
cường hơn em nhiều.” Tuy nói vậy, nhưng Lục Cảnh Diệu vẫn nắm chặt lấy
tay cô, dắt Tần Dư Kiều đi theo mình.

Ở sân bay có rất nhiều cửa hàng miễn thuế, lúc Tần Dư Kiều nhìn thấy liền
kéo Lục Cảnh Diệu đi vào chọn mua. Bởi vì họ không mang gì cả nên phải
mua rất nhiều đồ. Tần Dư Kiều mua cho Hi Duệ trước, nhưng khi cô đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.