KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 353

Lục Cảnh Diệu quay đầu, sắc mặt đã bình thường trở lại: "Đơn giản chỉ là
cãi nhau. Chắc em cũng đoán được, mỗi lần cãi nhau đều không thể thắng
anh, cho nên lần nào em cũng giận đến nỗi giậm chân. Giống như Duệ Duệ
chơi game, Angry bird gì đó ý, biết rõ đầu rơi máu chảy mà vẫn muốn tấn
công anh. Lần cuối cùng em liền bỏ nhà mà đi, em có biết lúc đó vì tìm em
mà suýt nữa anh không lấy được bằng tốt nghiệp không? Trước đây cũng
đã nói với em, năm đó tất cả thông tin em cho anh đều là giả … Còn có Hi
Duệ, chắc em không biết thời kỳ khó chịu nhất của trẻ nhỏ chính là mấy
ngày đó nhỉ? Chính là mấy ngày cai sữa đó, anh vô cùng cực nhọc vất vả
… "

"Được." Tần Dư Kiều ngồi đối diện Lục Cảnh Diệu, "Vất vả cho anh rồi."

Lục Cảnh Diệu không nói gì nữa.

Tần Dư Kiều cúi đầu, vươn tay ôm cổ Lục Cảnh Diệu, cằm thì cọ vào cổ
người đàn ông này, giọng mềm hẳn xuống, "Em không băn khoăn chuyện
hai năm đó nữa, nhưng không cho phép anh lừa em, nếu lừa em … "

Lục Cảnh Diệu thuận tay ôm Tần Dư Kiều vào lòng, quyết định nói với
Tần Dư Kiều: "Dựa vào lương tâm mà nói, bây giờ anh đối xử với em có
tốt không … "

Giọng của Tần Dư Kiều vốn nhẹ nhàng, lại chìm trong hũ mật của Lục
Cảnh Diệu, gục trên vai Lục Cảnh Diệu cất mấy lời tựa như sa tanh, vừa
trơn vừa mềm, còn mang vẻ nũng nịu: "Nào có tốt, cả ngày chỉ biết giận
em. Hơn nữa có thể trả lại giấy tờ cho em không? Anh không tin tưởng em,
em làm sao mà có tình cảm với anh được … "

Lục Cảnh Diệu cảm thấy như có móng vuốt của con mèo đang cào trong
lòng anh, đáy lòng có nơi nào đó rệu rã sụp đổ, cỏ dại mọc lan tràn. May
mà anh đủ bình tĩnh, nghĩ nghĩ rồi nói: "Đương nhiên sẽ trả giấy tờ cho em,
mặc dù biểu hiện hôm nay của em rất tốt, nhưng mà vẫn trong thời gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.