KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 374

Mỗi lần học nghệ thuật, cô và Giang Hoa sẽ đổi lớp cho nhau, để Giang
Hoa học ballet và piano chán chết hộ cô.

Đỗ Tư Miêu hỏi: "Chị Dư Kiều học chuyên ngành mỹ thuật gì thế?"

Tần Dư Kiều dời mắt: "Lên đại học chị học ngành không liên quan đến mỹ
thuật, là triết học."

"Triết học? Không thể nào … " Đỗ Tư Miêu nhìn Tần Dư Kiều với vẻ khó
tin, "Triết học thì có gì, tư tưởng Mác à?"

Tần Dư Kiều trả lời thẳng thắn: "Nói thật chị cũng không biết mình học gì,
ba dượng chị chọn cho. Ông có người bạn dạy môn này, nên bảo người kia
nhận chị làm học sinh luôn."

"Ba dượng?" Đỗ Tư Miêu trợn tròn hai mắt. Thật ra thì cô cũng không biết
nhiều về Tần Dư Kiều, cô cứ tưởng chị ấy cũng như cô, có một ngôi nhà
giàu có lại hạnh phúc mỹ mãn.

Tần Dư Kiều không có ý kiến gì về đề tài này, một câu nói rõ mấy năm khó
khăn nhất mà cô đã từng trả qua: "Ba mẹ chị ly hôn năm chị học cấp ba.
Sau đó chị sang Anh cùng mẹ, rồi mẹ kết hôn với viện trưởng viện nghiên
cứu địa chất chỗ mẹ làm việc."

Tính tình Đỗ Tư Miêu cũng giống như mẹ mình, rất dễ mềm lòng lại hay
xúc động, kéo tay Tần Dư Kiều: "Chị Dư Kiều, chị đừng buồn nữa."

"Cảm ơn." Tần Dư Kiều cười khẽ một tiếng, giọng nói vẫn tự nhiên. Mặc
dù giọng điệu thản nhiên nhưng lại làm người ta có cảm giác chân thành,
"Chuyện đã lâu rồi, sao có thể buồn mãi được."

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.