KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 464

"Cô Tần, mời ngồi." Lục Hoà Thước chống gậy ngồi xuống, sau đó ngẩng
đầu kêu bảo cô ngồi.

Tần Dư Kiều run chân ngồi xuống, suy nghĩ một chút, bắt đầu giả bộ ngốc
nghếch: "Bác Lục, bác tìm con có chuyện gì ạ?"

"Chuyện gì à?" Lục Hoà Thước nhìn Tần Dư Kiều chằm chằm, giọng nói
mang theo lửa giận, "Độc nhất là lòng dạ đàn bà vứt chồng bỏ con bảy
năm, bây giờ trở về làm gì, tới nhặt đồ có sẵn hả?!"

Tần Dư Kiều cảm thấy hai bên thái dương đập mạnh điên cuồng. Cô đúng
là dở hơi mới nghĩ Lục Hoà Thước hiền lành, có thể sinh ra người như Lục
Cảnh Diệu thì sao có thể tốt đẹp được cơ chứ. Nghe giọng điệu của Lục
Hoà Thước, rõ ràng là bắt nạt người ta, Tần Dư Kiều tỏ vẻ uất ức: "Đó là
bởi vì con không nhớ gì cả … "

Dĩ nhiên Lục Hoà Thước đã biết tình trạng của Tần Dư Kiều qua miệng
Lục Gia Anh, nhưng vẫn bao che. Ông thừa hiểu người sai là con trai mình
nhưng vẫn có thể vin vào đạo đức mà khiển trách: "Quỷ mới biết có phải cô
lấy cớ đề lừa gạt Cảnh Diệu và Duệ Duệ hay không. Cô có biết Duệ Duệ từ
bé đã không có mẹ đáng thương biết bao nhiêu không? Tính tình thằng sáu
thô thiển, nếu không phải là tôi cố gắng chăm sóc Duệ Duệ thì Duệ Duệ đã
là một đứa trẻ đáng thương không ai quan tâm rồi."

Thật lòng Tần Dư Kiều rất muốn cảm ơn ân đức của Lục Hoà Thước: "Bác
Lục, cảm ơn bác đã chăm sóc Duệ Duệ."

"Hừ! Duệ Duệ là cháu nội của tôi, chăm sóc nó là chuyện hiểu nhiên,
nhưng bây giờ cô định … đứng ở góc độ gì mà cảm ơn tôi." Nói chuyện với
Lục Hoà Thước cứ như đi đánh nhau vậy, sắc bén vô cùng, "Cô không định
lấy thân phận mẹ Hi Duệ cảm ơn tôi đấy chứ? Chao ôi, cô Tần có phải cô
quá tự tin rồi không, cô thật sự muốn nhặt thứ có sẵn à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.