KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 476

"Dì Hạ, sao con có thể giận bà nội được chứ? Bây giờ con chỉ sợ bà nội
không cần con nữa thôi … " Tần Dư Kiều không nhìn Hạ Vân, mà lại nhìn
chiếc xe lăn của bà nội, cất giọng khẽ khàng tựa như đang hối lỗi. Hàng mi
dài của cô khẽ chớp, một giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu liền rơi xuống.

Mà bà Tần thì sao?Trái tim bà quặn thắt lại, nhưng chỉ há miệng không biết
phải nói gì cả. Vươn tay kéo tay Tần Dư Kiều, gương mặt già nua cũng
giàn giụa nước mắt: “ Kiều Kiều của bà … Kiều Kiều của bà … "

Kết quả Lục Cảnh Diệu vẫn chưa từ bỏ, nhẹ nhàng cầm lấy tay Tần Dư
Kiều từ trong tay bà Tần: "Bà Tần, bây giờ bà chỉ cần trả lời con một câu
thôi. Nếu như cái nhà này đã không hoan nghênh Kiều Kiều nữa, vậy thì cứ
để con đưa cô ấy đi."

Lục Cảnh Diệu nói xong, Giang Hoa vẫn im lặng không nói tiếng nào chợt
nở nụ cười: "Anh Lục thật biết điều, anh không thấy dáng vẻ ngóng trông
Kiều Kiều trở về của bà nội hay sao?"

Lời Giang Hoa nói khiến bà Tần lo lắng, bất mãn nói với Lục Cảnh Diệu:
"Cậu … Cậu là ai?Có tư cách gì đưa cháu gái của tôi đi? Người phải biến
khỏi đây là cậu mới đúng!"

Lục Cảnh Diệu cười cười, hơi khom người xuống, lập tức trở nên nho nhã
lễ phép như thể vừa rồi anh chỉ đùa giỡn với bà cụ mà thôi. Anh nói với Hi
Duệ đứng bên cạnh: "Duệ Duệ, gọi lão thái đi."

"A." Hi Duệ ngoan ngoãn gọi bà Tần một tiếng lão thái, sau đó nói đâu ra
đấy: "Ba, bà ấy chính là cụ của con phải không?"

Sau đó bà Tần lắp bắp không nói gì cho ra hồn, Tần Dư Kiều cũng bắt đầu
khoe khoang cầm lấy bàn tay của bà nội: "Bà nội, bà nội dẫn con vào rồi
con nói cho bà nội biết có được không … ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.