KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 552

Tần Dư Kiều vươn tay lau nước mắt cho bà nội: “Bà nội, bà cũng biết con
cũng chỉ khó chịu trong lòng mà thôi, bà không cần vì con mà làm như vậy,
là con quá nhỏ mọn.”

Tần Dư Kiều dứt lời tạm biệt, Lục Cảnh Diệu cũng đã thu dọn đồ đạc gần
xong, Hi Duệ đeo túi cặp sách to đùng đi đến trước mặt cụ bà và ông ngoại,
nói: “… Sau này con lại đến nhà ông ngoại chơi nhé.”

Tần Ngạn Chi muốn giữ con gái lại, nhưng làm thế nào cũng không được.
Lục Cảnh Diệu này lại năng suất, một tay xách valy, một tay kéo Tần Dư
Kiều, Lục Hi Duệ như sợ bị rớt lại, lon ton theo sau Tần Dư Kiều một tấc
không rời. Tần Dư Kiều thấy vậy rút khỏi tay Lục Cảnh Diệu, quay lại bế
con trai.

Lục Hi Duệ choàng tay ôm lấy Tần Dư Kiều: “Mẹ đừng khóc.”

Mắt Tần Dư Kiều đỏ hồng giống như con thỏ, bởi vì lời của Lục Hi Duệ
mà trái tim cũng mềm như thỏ.

Tần Ngạn Chi đuổi theo sau, ngăn con gái và cháu ngoại. Tiếp đó Lục Cảnh
Diệu đi ở phía trước phát hiện vợ và con trai bị ngăn cản thì quay lại muốn
cướp người.

“Kiều Kiều, đừng đi mà, như vậy có được không…” Tần Ngạn Chi cố gắng
thương lượng với con gái, “Ba bảo Hạ Nghiên Thanh dọn ra ngoài ở, về sau
mỗi lần con trở về, căn nhà này chỉ có ba cùng… bà nội, như vậy có được
không?”

Tần Ngạn Chi vẫn muốn thỏa hiệp với con gái, nhưng sự thỏa hiệp của ông
lại làm tổn thương những người hiện đang sống ở căn nhà này. Lời của ông
lọt vào tai Hạ Vân cùng Hạ Nghiên Thanh đi theo phía sau Hạ Vân.

“Sao có thể để Kiều Kiều đi chứ, có phải đi cũng là mẹ con chúng tôi.” Hạ
Vân cười lạnh, nói với Tần Dư Trì đứng ở chiếu nghỉ, “Dư Trì, con lên tầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.