KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 569

“Làm sao anh biết mình sẽ có được một người vợ xinh đẹp?” Tần Dư Kiều
tiến gần hôn lên môi Lục Cảnh Diệu: “Nói thật, em thật sự nghi ngờ chuyện
anh giữ mình trong sạch cho đến năm hai sáu tuổi.”

“Đừng lấy tiêu chuẩn mình để nhìn người.” Lục Cảnh Diệu cười lạnh một
tiếng, cúi đầu nhìn vẻ mặt Tần Dư Kiều, ôm cô vào lòng mình, nói lời hay
lẽ phải: “Không phải chưa gặp nhau sao? Cho nên câu nói nhân duyên trời
định không thể sai được. Chuyện tình cảm này không thể gấp gáp, gấp gáp
không ăn được đậu phụ nóng, gấp gáp cũng không lấy được vợ tốt, đúng
không?”

“Vậy Diêu Tiểu Ái thì sao?”

“Không quen biết.”

Tần Dư Kiều: “…”

Lục Cảnh Diệu: “Đừng nhắc tới chuyện cũ nữa, nếu nhắc lại thì nợ cũ của
em còn ít hơn anh sao?”

Sau đó Tần Dư Kiều không thèm nói nữa. Lúc cô xuống nhà thấy khuôn
mặt dính đầy mực của Hi Duệ, cũng đi theo Hi Duệ vào thư phòng Lục Hòa
Thước viết mấy chữ.

Hiện giờ Lục Hòa Thước là Hội trưởng Hội thư pháp ở thành phố S, nhìn
mấy chữ Tần Dư Kiều viết, giọng điệu hơi bất ngờ: “Viết cũng được lắm.”

Thư pháp và vẽ tranh là hai thứ Tần Dư Kiều giỏi nhất, có điều lâu rồi
không luyện nên nhận được lời khen của Lục Hòa Thước vẫn rất vui. Nhìn
thấy một bức thư pháp trên tường, đoán là Lục Hòa Thước viết, thuận tiện
nịnh nọt: “Vẫn không thể so với bác Lục.”

Lục Hòa Thước theo tầm mắt của Tần Dư Kiều nhìn bức thư pháp trên
tường, nói: “Đây không phải là chữ của tôi, là của Cảnh Diệu.” Sau đó Tần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.