KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 592

mình thôi. Chẳng biết là ai đuối lý, nhất quyết trả đũa không buông tha
người ta.”

“Ái chà, mồm miệng lợi hại thật.” Lục Cảnh Diệu mỉm cười.

Tần Dư Kiều cũng cười, sau đó dựa đầu vào Lục Cảnh Diệu: “Đồ đàn ông
keo kiệt!”

Thật ra thì Lục Cảnh Diệu không sợ chuyện của mình cùng Diêu Tiểu Ái
có thể ảnh hưởng đến quan hệ của anh và Kiều Kiều, bởi vì trong chuyện
này anh rất quang minh chính đại mà. Lúc trước hẹn hò Diêu Tiểu Ái có
nhắc đến chuyện đến nhà cô hai lần nhưng anh không chịu. Khi đó tuy rằng
anh đã cảm thấy Quả Quả sẽ không bao giờ xuất hiện nữa nhưng trong lòng
vẫn có chút không nỡ. Nghĩ thầm, Quả Quả thật hẹp hòi, nếu như ông trời
cho anh một cơ hội khiến Quả Quả lại xuất hiện trong cuộc đời anh, anh
không thể phá hỏng cơ hội này được.

Cho nên ít nhiều vì ý nghĩ này mà anh có thể “thủ thân như ngọc” nhiều
năm như vậy. Trong khoảng thời gian đó những khổ sở khi phải gối đầu
ngủ một mình chỉ có người đàn ông nào từng phải chịu đựng qua mới có
thể hiểu được, huống chi tạp niệm trong đầu anh không thể ít hơn những
người đàn ông khác. Lúc không ngủ được, đổi giường hoặc đổi phòng cũng
được, còn về phần đổi phụ nữ làm chuyện đó, Lục Cảnh Diệu không phải
không nghĩ tới. Chỉ là anh cũng không ngờ trong phương diện kia anh lại
có chút soi mói và sạch sẽ, cho nên mấy năm này khổ anh cũng đành chịu.

Lại nói ở Edinburgh Lục Cảnh Diệu thật sự cảm thấy Quả Quả rất tốt,
nhưng chỉ là “rất tốt” mà thôi, không phải tốt nhất, cũng không phải là cả
đời đều tốt.

Khi đó anh có chút kiêu ngạo, bởi vì anh là đàn ông nhà họ Lục. Anh biết
rõ mình và Quả Quả không có tương lai, cho nên lúc ban đầu quen với Quả
Quả, anh cũng chỉ ôm tâm tình phóng túng vui đùa. Nói thẳng ra là anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.