KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 686

Tối hôm qua Lục Cảnh Diệu phải cài báo thức trên điện thoại bởi vì bây
giờ anh và Kiều Kiều đang ngủ riêng, không thể cho người giúp việc vào
phòng này được, mà hôm nay lại phải về thành phố G làm tiệc rượu, anh sợ
mình nhỡ giờ làm hỏng chuyện lớn.

Hiện giờ mỗi sáng sớm thức dậy Lục Cảnh Diệu cũng sẽ tự giác gấp chăn
gối lại, đến phòng Kiều Kiều gõ cửa, sau đó đặt chăn gối tối qua mình dùng
lên tầng cao nhất của tủ âm tường.

Sau khi tỉnh lại Lục Cảnh Diệu phát hiện xương sống mỏi nhừ, anh kéo cái
chăn đã rơi một nửa khỏi ghế sofa, mở mắt ra nhìn cửa phòng ngủ chính
đang khép chặt, trong lòng chỉ cảm thấy nặng trĩu. Anh quay đầu nhìn ra
ngoài cửa sổ, mấy ngày nay thời tiết đều rất tốt, đáng tiếc trong lòng anh
vẫn đang mưa tầm tã.

Lục Cảnh Diệu than thở, sau đó đứng lên gấp chăn gối lại sau đi về phía
cửa phòng ngủ. Còn chưa tới nơi, cửa phòng đã mở ra.

"Chào buổi sáng, Kiều Kiều." Lục Cảnh Diệu ôm chăn “thỉnh an” cô, sau
đó vặn vặn cái cổ mình, phát ra hai tiếng "rắc rắc": "Mỏi quá."

"Vào đi." Tần Dư Kiều đứng trước cửa vẫn còn đang mặc đồ ngủ, mái tóc
chưa chải. Cô nói với Lục Cảnh Di ệu, "Vào thu dọn chăn gối đi, Duệ Duệ
sắp dậy rồi, đừng để cho con nhìn thấy cảnh này."

"Ừ." Lục Cảnh Diệu ôm chăn cất vào trong tủ xong, quay đầu hỏi Kiều
Kiều, "Kiều Kiều, tối hôm qua em ngủ thế nào?"

Tần Dư Kiều ngồi xuống cái ghế trước bàn trang điểm, cầm một cây lược
lớn bắt đầu chải đầu. Hôn lễ ở thành phố S vốn đã vắt kiệt sức lực của cô
rồi, nghĩ đến chuyện lát nữa phải lên máy bay về thành phố G làm tiệc
rượu, Tần Dư Kiều liền nhíu mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.