KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 697

Đúng lúc Lục Cảnh Diệu vừa dứt lời, Tần Dư Kiều nói với Giang Hoa:
"Hoa tử, chúng ta đi ra ngoài nói chuyện." Tần Dư Kiều nói với Giang Hoa
xong, quay đầu nhìn về phía Lục Cảnh Diệu, ánh mắt khiêu khích, giọng
nói lại vô cùng êm ái: "Anh đồng ý không?"

Lục Cảnh Diệu không nói lời nào, chợt cười một tiếng, đưa tay nhéo mặt
Tần Dư Kiều: "Dĩ nhiên là đồng ý, hay là hai người ra ban công nói chuyện
đi, buổi tối hôm nay rất đẹp, phù rể Giang có muốn uống chút gì không, tôi
đi lấy cho anh nhé?"

Giang Hoa cười nhìn Lục Cảnh Diệu: "Lục thiếu khách khí quá, vậy thì lấy
cho tôi một ly nước ngô đi."

****

Tần Dư Kiều là muốn hỏi Giang Hoa về chuyện nhà họ Giang và nhà họ
Tần, nhưng Giang Hoa lại không muốn nhắc đến vấn đề đó. Anh nghiêng
đầu nhìn mái tóc xoăn của Tần Dư Kiều bị gió thổi bay, ánh trăng nhàn
nhạt hòa với ánh đèn màu xanh dương ở ban công chiếu lên mặt Tần Dư
Kiều, gương mặt tinh xảo kia còn động lòng người hơn cả ánh trăng.

Tần Dư Kiều chống má ngồi bên bàn tròn nhỏ, Giang Hoa dựa vào lan can
bằng thiếc, phía sau là nhưng ngọn đèn leo lét của thanh phố G khi đêm
xuống. Vị trí của nhà họ Tần cực kỳ tốt, đứng ở ban công mà có thể thấy
được toàn cảnh thành phố G, thuyền, cầu, cây cối, những tòa nhà xen với
phong cảnh đằng xa, kết hợp với dãy núi trùng điệp, khiến nơi đây mang vẻ
đẹp đặc sắc hòa trộn giữa thiên nhiên và thành phố, sóng gợn lăn tăn, đèn
đuốc rực rỡ.

"Kiều Kiều, em còn nhớ hồi nhỏ mỗi khi trốn khỏi nhà em đều muốn kéo
anh đi theo không?" Giang Hoa đột nhiên nhớ lại chuyện cũ, quay đầu nhìn
về phía Tần Dư Kiều nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.