khác ủng hộ – từ Chiến tranh Cách mạng tại Mỹ cho tới những xung
đột hiện nay ở Afghanistan và Iraq.
Một vấn đề thực tế khác mà Kilgour và Brams chỉ ra chính là
sự mong manh của bất kỳ thỏa ước nào mà các bên ký kết. Điều
này đặc biệt đúng trong chính trị. Sau đây là một ví dụ từ chính đất
nước tôi. Bang Tasmania (Úc) bị bỏ mặc trong tình trạng vô chính
phủ sau một cuộc đấu tay ba – bao gồm hai đảng chính trị trọng
yếu và một Đảng Xanh đóng vai trò duy trì cán cân quyền lực – khi
cả hai đảng lớn liên tục tìm cách lập liên minh với Đảng Xanh nhưng
đều thất bại. Một ví dụ khác là ở Ý. Cả thượng viện và hạ viện của
nước này đều phải giải tán tới bảy lần kể từ sau Thế chiến II vì
không thiết lập được một chính phủ liên minh bền vững.
Làm sao ta có thể hợp tác để hình thành những thỏa ước và các
liên minh bền vững hơn? Điều đó đồng nghĩa với việc ta phải tìm
cách biến việc phá vỡ thỏa ước trở thành vấn đề dẫn tới thất bại
cho tất cả các bên. Trong chương tiếp theo, tôi sẽ nghiên cứu cách
thức để chúng ta đạt được điều đó.
LÀM SAO ĐỂ CHIẾM THẾ THƯỢNG PHONG TRONG
TRÒ CHƠI KÉO-BÚA-BAO?
Tôi đã dùng từ “chiếm thế thượng phong” rất cẩn thận, vì tôi
không tin mình có thể cải thiện cơ may thắng bằng cách dự đoán
chiến lược của người khác. Nếu bạn làm được thì bạn thật may
mắn. Điều tôi quan tâm chính ở đây là tìm ra cách để ngăn người
chơi khác đánh bại tôi trên một nửa số lần chơi, và câu trả lời là tìm
ra một chiến lược ngẫu nhiên, hoàn toàn không thể dự đoán được và
bám sát lấy nó.
Có rất nhiều khả năng. Phương pháp của riêng tôi đơn giản chỉ
là nhớ nằm lòng khoảng 20 chữ số đầu tiên của một dãy số vô tỷ -