KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 129

“Em cần đoán khá hơn. Anh sẽ chụp ảnh nó, treo bức ảnh lên tường, sau đó
cất đồng xu vào một tủ gửi đồ an toàn tại ngân hàng. Theo em thì nó là loại
nào, F hay VF?”

Cô ngắm nghía đồng xu lần nữa, rồi nhìn chồng với một nụ cười buồn
phiền. “Em những muốn có thể nói là VF, nhưng...”

“Phải rồi, anh biết, anh biết - và anh không quan tâm. Hiển nhiên sẽ chẳng
có chuyện em đếm răng ngựa khi ai đó tặng em một con ngựa, song chuyện
đó quả là khó lòng cưỡng lại được. Tuy nhiên vẫn còn tốt hơn VG, phải
không nào? Nhận xét trung thực lắm, Darce.”

Nhận xét trung thực của tôi là chắc chắn anh rồi sẽ lại gây án.

“Tốt hơn VG, hẳn rồi.”

Nụ cười của chồng cô biến mất. Trong giây lát cô tin chắc anh ta đã đoán ra
cô đang nghĩ gì, nhưng đáng ra cô phải biết tốt hơn thế; cô vẫn có thể giữ bí
mật, thậm chí là ở bên này của tấm gương.

“Dù sao thì điều đáng quan tâm không phải là chất lượng của đồng xu. Mà
là bản thân việc đã tìm ra nó. Không phải có được qua một người môi giới
hay nhặt ra từ một cuốn ca ta lô, mà trên thực tế tìm được thứ mình muốn
đúng lúc ít ngờ đến nhất.”

“Em biết.” Cô mỉm cười. “Nếu bố em có mặt ở đây lúc này, hẳn ông sẽ mở
một chai champagne.”

“Anh sẽ để tâm tới chi tiết nhỏ này vào bữa tối nay,” chồng cô nói. “Và sẽ
không phải là Yarmouth nữa. Chúng ta sẽ tới Portland. Nhà hàng Pearl of
the Shore. Em thấy thế nào?”

“Ôi, anh yêu, em không biết...”

Chồng cô nhẹ nhàng đặt tay lên hai vai cô như anh ta vẫn làm mỗi khi
muốn cô hiểu anh ta đang thực sự nghiêm túc về chuyện gì đó. “Thôi nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.