KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 134

ngoài một lớp ngụy trang. Anh ta là một cái vỏ. Chẳng có gì bên trong cái
vỏ đó, chỉ là trống rỗng hư vô.

Cô đẩy anh ta.

Một cú đẩy thật mạnh làm anh ta lăn ba phần tư vòng trên cầu thang trước
khi lộn ngược xuống, trước tiên trên hai đầu gối, rồi cánh tay, cuối cùng là
đập thẳng mặt xuống. Cô nghe thấy tiếng cánh tay anh ta gãy răng rắc.
Chiếc ly pha lê nặng trịch hiệu Waterford rơi xuống các bậc cầu thang
không rải thảm vỡ tan. Anh ta tiếp tục lộn vòng, và cô nghe thấy tiếng gì đó
vang lên bên trong cánh tay gãy của anh ta. Chồng cô gào thét vì đau đớn
và lăn nhào một lần cuối cùng trước khi đổ vật một đống xuống sàn gỗ
cứng bên dưới, cánh tay gãy (không chỉ ở một chỗ mà đến vài chỗ) văng ra
phía trên đầu theo một góc mà tự nhiên chưa bao giờ có ý định thiết kế cho
nó. Đầu anh ta ngoẹo sang bên, một gò má áp xuống sàn.

Darcy hối hả lao xuống cầu thang. Trên đường, cô dẫm phải một viên đá,
trượt chân, và phải bám lấy tay vịn để khỏi bị ngã. Xuống tới chân cầu
thang, cô nhìn thấy một cục bướu lớn chĩa ra sau gáy anh ta, làm chỗ da gáy
trắng bệch, và nói: “Đừng động đậy, Bob, em nghĩ anh bị gãy cổ rồi.”

Đôi mắt anh ta ngước lên nhìn cô. Máu đang trào ra từ mũi anh ta - dường
như nó cũng đã bị vỡ - và còn ộc ra nhiều hơn từ trong miệng chồng cô.
Gần như tuôn ra. “Em đẩy anh,” anh ta nói. “Ôi Darcy, tại sao em đẩy anh?”

“Em không biết,” cô nói, trong lúc thầm nghĩ cả hai chúng ta đều biết. Cô
bắt đầu khóc. Phản xạ này thật tự nhiên; anh ta là chồng cô, và anh ta đang
bị chấn thương nặng. “Ôi Chúa ơi, em không biết. Có cái gì đó ám ảnh em.
Em xin lỗi. Đừng cử động, em sẽ gọi 911 và yêu cầu họ điều xe cấp cứu
tới.”

Bàn chân chồng cô cựa quậy trên sàn. “Anh không bị liệt,” anh ta nói. Tạ
ơn Chúa về việc đó. Nhưng anh đau quá.”

“Em biết, anh yêu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.