KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 155


“Thỏ tai dài Scotland gan lớn, không sợ pháo hoa, xem,” trước mặt

Sơ Kiến chỉ có đôi mắt anh, nói đầy ngây ngô, “Xem rất vui…”

Chương 17: Giấm lâu năm (3)

Đêm đó Sơ Kiến lại mất ngủ, lần thứ ba trong đời.


Cô phát hiện Macao là một nơi rất thần kì, ví dụ như lần trước, sau

khi gặp được Kiểm Biên Lâm ở sòng bạc, anh liền bắt đầu gặp mình thường
xuyên, quan hệ của hai người tiến vùn vụt khiến cô trở tay không kịp, mà
ban đêm cũng bắt đầu mất ngủ lần này đến lần khác.


Đến hơn ba giờ sáng, Sơ Kiến nhìn chằm chằm trần nhà suy nghĩ

xong hết phong cách trang trí cho chi nhánh mới vào năm tới, vẫn không
ngủ được, thế là quơ lấy chiếc áo khoác len màu đỏ rực khoác vào đi ra
khỏi phòng.


Kết quả xuống dưới lầu, vừa đổi chip đánh bạc, muốn thử niềm vui

trên chiếu bạc một chút, Kiểm Biên Lâm liền gọi một cú điện thoại tới.


Ba giờ khuya, rất nhiều bàn đều chỉ có một, hai người khách.


Sơ Kiến đã chọn một cái bàn không có ai. Kiểm Biên Lâm rất

nhanh tìm đến, ngồi xuống sát bên cô. Để che giấu một số đặc trưng gương
mặt, lúc ra đây, anh đã đeo một chiếc kính thường nửa gọng màu xám.


“Anh cũng mất ngủ à?” Sơ Kiến mơ hồ có cảm giác mình phung

phí gia sản bị bắt ngay tại chỗ, “Không phải ngày mai còn phải quay phim
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.