KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 100

Cả thế giới đều yên lặng.


Ti vi bên ngoài vẫn đang chiếu tin thời sự nửa đêm, nói một con

đường nào đó ở Thượng Hải xảy ra tai nạn tông vào đuôi xe gì đó, những
thứ này đầy tai cô. Cô ngẩng đầu, nhìn người che hoàn toàn ánh sáng của
chiếc đèn tường nhỏ màu vàng kia: “Cậu không phải… đang hoạt động
sao?”


Trong tay cô còn một vỏ ốc rỗng, không chú ý liền nắm chặt. Cô bị

đâm giật nảy mình một cái, ném lên bàn. Người đàn ông trước mặt cởi
chiếc nón dùng để che mặt xuống, ném sang một bên, quỳ một chân trên
tatami, nhanh nhẹn dọn dẹp rác đầy cả bàn mà cô đã ăn cho cô.


Sơ Kiến đưa tay giúp cũng không phải, không đưa tay cũng không

phải.


Một chữ “Được” kia, nhưng cô đã suy nghĩ trọn một buổi chiều

cộng tối, tâm lý vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ, sao cậu ấy đã tới rồi? Không
phải tối nay có hoạt động sao? Dạ tiệc thời trang kiểu này không cần phải
sau dạ tiệc lại đến một bữa tiệc rượu nửa đêm tràn đầy lạc thú, mọi người
cùng ngồi trên ghế sofa lưng cao cảm khái một chút về tài nguyên diễn viên
thiếu hụt, từng đoàn phim dời ngày giải tán, nhân tiện giải bày một chút với
nhau về kế hoạch công việc năm sau, năm tới và dự đoán doanh thu phòng
vé của phim…


Sao cậu ấy lại ở đây, dọn rác vậy.


Vậy sau khi “Được” thì sao? Tối nay sẽ hẹn hò à… Sơ Kiến rút

từng tờ khăn giấy, rút bảy, tám tờ, lau từ ngón tay đến miệng, rồi lại đến tay,
coi như tìm chút chuyện cho mình làm lúc anh dọn đồ.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.