KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 170

Nhưng hoàn toàn thay đổi thành thế này. Vì cú điện thoại đó.


Sơ Kiến sầm mặt, cúi đầu lấy chìa khóa trong túi xách cả buổi. Sau

khi mở cửa nhà mình, cô đưa tay ra sau lưng đóng lại. Trên bếp trong bếp
thực sự có một nồi canh xương hầm măng mùa đông, trên bàn ăn đầy đủ
chén đũa, còn có một dĩa tương ớt kèm dầu mè nhỏ.


Anh biết rõ thói quen thích vớt hết măng ra chấm loại tương này ăn

của cô.


Đứng ở hiên cửa một lúc, Sơ Kiến cũng tỉnh táo.


Cô xoay người, mở cửa, quả nhiên anh vẫn dựa vào bức tường

hành lang.


May mà chỗ này là một tầng hai hộ, ngay cả chuyển phát nhanh

cũng ném chỗ phòng thư tín ở cổng không cho vào tiểu khu, nếu không một
ngôi sao lớn như vậy đứng dựa vào bức tường trắng với dáng vẻ suy sụp
này, bị chụp được nhất định sẽ khiến người ta suy nghĩ miên man.


“Sau khi tốt nghiệp em chưa từng gặp Từ Kinh.” Cô đi đến trước

mặt anh.


Anh biết. Kiểm Biên Lâm giương mắt, nhìn cô.


Sơ Kiến cắn môi, kềm chế cảm xúc: “Ở Macao đã nói với anh, là

bố anh cho số điện thoại, chú gọi điện thoại tới anh cũng nghe được còn gì.
Em cũng không biết cậu ấy muốn tìm em làm gì.” Hơn nữa, chỉ ba ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.