KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 179


Kiểm Biên Lâm cũng muốn thử xem cô có khóa trái không, không

ngờ vặn một vòng là mở. Anh vẫn đang phân vân có cần đóng cửa làm lại
lần nữa, gõ cửa gọi cô, được cô mở ra từ trong hay không.


Dưới ánh đèn mờ trong hành lang, là Kiểm Biên Lâm, mùa đông

mặc một chiếc áo thun ngắn tay màu đen phong phanh, đi ra ngoài quá vội
nên quên mặc áo khoác.


Dưới ánh đèn vàng ấm áp trong hiên cửa, là Sơ Kiến, trong miệng

còn cắn nửa miếng măng mùa đông, hút nuốt vào miệng, ngẩn ra: “Anh…
ăn tối chưa?”


Gần như cùng lúc, ánh mắt Kiểm Biên Lâm trầm xuống: “Sao giờ

này mới ăn tối?”


Lại cùng lúc ——


Sơ Kiến: “Em vừa mới làm việc.”


Kiểm Biên Lâm: “Chưa ăn.”



Sơ Kiến cắm đầu ăn miếng măng mùa đông, rốt cuộc lần này Kiểm

Biên Lâm không lên tiếng, cô ậm ờ lẩm bẩm một câu: “Chưa ăn thì mau
vào đi, vừa hâm xong.”


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.