KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 194

Đến hơn năm giờ chiều, mắt thấy trời tối đi một chút, đèn phòng

phẫu thuật cuối cùng cũng tắt. May mắn là Kiểm Biên Lâm không lớn tuổi
như bố Kiểm, tố chất thân thể cũng tốt, không đưa vào phòng chăm sóc đặc
biệt, được đưa thẳng vào phòng bệnh.


Mổ bụng kiểm tra gần mười tiếng, sau cùng bác sĩ rốt cuộc tìm

được một khối u một cm bên cạnh ống mật, chèn lên ống mật. Bác sĩ mổ
chính sợ là u ác tính nên lấy khối u này làm tâm cắt một vòng… Tóm lại,
lúc người ta đưa thứ cắt đi cho họ xem, Tạ Bân vậy mà còn rất vui vẻ, cảm
thấy không phải chuyện gì lớn, lấy di động ra chụp một tấm.


Sơ Kiến nhìn thứ tựa như thấm máu rỉ tách tách, nghĩ đó là thứ cắt

trong người ra, liền thấm đau từng chút một từ kẽ xương ra ngoài. Lòng bàn
tay cô hơi đổ mồ hôi lạnh, đến khi đi đến phòng bệnh, cô thấy anh nhắm hai
mắt nằm trên giường, vẫn là dáng vẻ đang hôn mê.


Lời nói trên đoạn đường chạy gấp từ Quảng Châu về, đến bên

ngoài phòng phẫu thuật, đến khi kéo Đồng Phi không ngừng nói đều không
giữ lời nữa… Em không mắng anh, cũng không trách anh tự tiện quyết định
đâu.


Kiểm Biên Lâm, anh mau tỉnh lại đi, mau…


Bác sĩ rướn người tới, thử đánh thức Kiểm Biểm Lâm.


Trong tiếng máy giám sát tít tít tít, Sơ Kiến hồi hộp đứng bên

giường bệnh, nhìn anh, chờ đợi, chờ anh mở mắt. Lông mi che trên mặt anh
từ từ rung lên, khó mở ra được.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.