KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 250

Anh chỉ muốn hôn cô, từ nhỏ đến lớn chỉ có cô.


Tay anh vuốt vành tai cô, phần đuôi kim loại nhô ra sau của cái

khuyên tai dạng hạt nhỏ quẹt đầu ngón tay anh, hoặc nặng hoặc nhẹ, cảm
giác được cái đầu lưỡi nhỏ kia cố gắng rất vui vẻ khuấy cùng một chỗ với
mình… Hương trà chanh gừng nhàn nhạt đi xuống theo cổ họng, lục phủ
ngũ tạng đều trống rỗng ra sức kêu gào cần đồ bổ sung.


Bàn tay anh rơi xuống sau lưng cô vuốt ve tới lui, cảm giác được

món đồ vô cùng lạ thường đang trói buộc thân thể cô, cứ như vậy, tay luồn
vào trong theo áo len mềm mại.


Còn một lớp.


Anh: Cái gì cơ?


Sơ Kiến lẩm bẩm: … Dây thắt lưng, áo may ô.


Anh: Ờ.


Vạt áo kéo ra.


Một người khát đến mức không nói nên lời rốt cuộc trèo non lội

suối tìm được nguồn nước cứu mạng, giống như bây giờ, Kiểm Biên Lâm
rốt cuộc tìm được thứ đã muốn rất lâu, muốn nắm chặt lại vẫn có chút khó
khăn…


Thật là nguy hiểm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.