KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 28

“Cậu xem, đó đã là chuyện hồi nhỏ lắm rồi. Khi ấy không nói rõ ngay từ
đầu là lỗi của mình, nhưng sau đó mình cũng nói rõ rồi mà. Chúng ta đã lớn
thế này rồi, mình cảm thấy cho dù không nói ra, thì ám chỉ một chút cậu
cũng sẽ hiểu…”


Anh che khuất tất cả ánh sáng tự nhiên chiếu vào từ cửa sổ hành

lang, cúi đầu ngắt lời cô:


“Không thể.”


Chương 3: Mối tình đầu thuở nhỏ không muốn để ai biết đến (3)

Giọng mũi lúc anh nói chuyện vẫn rất nặng, hình như nặng hơn.


Khi Sơ Kiến lẩm bẩm câu kia, trái tim mềm yếu, bị anh dứt khoát

ngắt lời, hoàn toàn ỉu xìu.


Không phải chưa từng mềm lòng.


Hai mươi năm rồi.


Từ thời thơ ấu đeo cặp sách, rập khuôn đi theo sau lưng anh, đến

khi lớn hơn một chút, ngồi sau xe đạp của anh đi học tiểu học. Khi đó cô
vẫn không hiểu, sao anh tháo ghế sau của xe đạp leo núi, hại mình mỗi ngày
chỉ có thể rụt đầu rụt cổ ngồi đằng trước.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.