KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 58

chuyện nối chuyện mà. Cậu an ủi người ta cho tốt nha, không có tình yêu
thì cũng có tình bạn suốt hai mươi hai năm mà."


Phải phẫu thuật? Sơ Kiến còn tưởng mình nghe nhầm, vội vàng

nghe lại lần nữa.


Hai chiếc xe cấp cứu dừng bên ngoài cửa tòa nhà, vài nhân viên

bệnh viện đứng tán gẫu đằng kia. Rất nhanh, lại có thêm một chiếc lái vào.
Sơ Kiến liền đứng trong ánh đèn xanh của xe cấp cứu, đầu óc trống rỗng
đứng ngây ra, cho đến khi người ta nói mau tránh chỗ thì cô mới vội vàng
lùi ra sau hai bước, đụng vào tường.


Đồng Phi thấy cô không trả lời, bổ sung tiếp: “Vốn người ta cũng

không định nói cho mình biết đâu. Vì sắp kí hợp đồng xác định thời hạn
công việc của diễn viên và biên kịch của công ty bọn mình với họ, đáng lẽ
đầu năm sau khai máy, nhưng nói là phải đợi thời gian của Kiểm Biên Lâm.
Sau đó Tạ Bân coi mình như người một nhà, nên mới bị mình dụ nói ra tình
hình thực tế. Mình cũng không biết là vấn đề gì, nói không chừng là phẫu
thuật nhỏ.”


Cô nghe xong, trái tim vẫn treo lơ lửng như cũ.


Tin nhắn thoại lại ném tới: “Cũng không đúng. Nói là ít nhất phải

nghỉ ngơi ba, bốn tháng, chắc không phải phẫu thuật nhỏ đâu nhỉ?”


Sơ Kiến chỉ cảm thấy tay mềm đi, suýt nữa không cầm được di

động.


Thảo nào luôn cảm thấy cậu ấy bất thường…


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.