KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 84


“Em có tiện đi thăm cậu ấy không?” Sơ Kiến hỏi ý Tạ Bân.


“Đương nhiên, đương nhiên.” Cầu còn không được, “Anh có thẻ

phòng, bây giờ sẽ dẫn em sang.”


Có trời mới biết, Tạ Bân vòng một vòng lớn như vậy, chính là để

dẫn cô tới bên cạnh Kiểm Biên Lâm.


Phòng ở cùng tầng, không tới một phút, cô đã đi theo Tạ Bân đến

bên ngoài phòng của anh.


Lúc Tạ Bân đi vào, Kiểm Biên Lâm mới vừa cởi hết nút áo sơ mi.

Áo cởi một nửa, thấy hai người vào, anh xoay tay mặc áo sơ mi vào, đưa
lưng về phía cửa cài nút áo lại.


Vì trời đầy mây, trong phòng vốn đã không sáng sủa, anh còn kéo

rèm cửa sổ, nên càng tối hơn.


Hoàn cảnh mờ tối, sự yên lặng càng nổi bật.


“Gặp dưới lầu, Sơ Kiến nói tới thăm cậu một chút.” Mặt Tạ Bân

không đổi sắc, cầm cả bộ âu phục treo trên giá áo, lẩm bẩm sao vẫn còn nếp
nhăn, không được, còn phải ủi thêm chút nữa.


Nói xong, thấy hai người nghiêm mặt, anh ta lại lẩm bẩm một câu:

“Vì tới hỗ trợ nên cũng không cần vội lắm, bốn giờ bắt đầu chuẩn bị cũng
được. Hai người trò chuyện đi nhé, anh đi trước.”


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.