KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 147

Mạnh Hành Du đập hai phát, bỏ tay của Trì Nghiên ra, sau đó che lại cổ ho
khụ khụ hai tiếng, quay đầu trừng mắt nhìn anh: “Cậu thấy tôi ngã còn
nâng tôi lên nữa hả?”
Trì Nghiên cảm thấy buồn cười, đứng dựa lưng vào cửa, dù bận vẫn ung
dung mà nhìn cô, đuôi mắt cong lên, “Ý là tôi không nên cứu cậu hả.”
“Cũng không phải.” Mạnh Hành Du sửa lại cổ áo, sau đó đến trước mặt
anh, lời lẽ chính đáng nói, “Đối với con gái thì phải ôn nhu một tí, cậu lúc
nãy nên ôm tôi mới đúng.”
Ánh mắt Trì Nghiên khẽ nhúc nhích, cũng không thay đổi tư thế, rũ mắt
nói, “Ôm cậu rồi sau đó sao nữa?”
Mạnh Hành Du ngoài miệng như xe lửa chạy không có gác cổng vậy, lời
nói chưa đi qua não mà đã nói thành tiếng.
“Sau đó có thể thơm mấy cái nà, rồi thì tia lửa nổi đùng đùng, mãnh liệt
chẳng kém ai.”
“……”
“…….”

(*) Màu gradient:

Tớ sẽ để xưng hô theo quan hệ nhé! Do MHD không thân với TTN lắm
nên tớ để xưng hô tôi-cậu. Còn cô em lục trà biểu TTN thì để là tớ – cậu
nhé, do cô này hay tỏ ra thân thiết với mn, là một bạch liên bông chính
hiệu =)))) (còn bạch liên bông thế nào, mọi người hãy theo dõi truyện
nhé =)))))

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.