KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 479

Có đôi khi cãi nhau ầm ĩ với em
Kỳ thật tính tình em tuy thất thường
Ngẫu nhiên cũng sẽ bướng bỉnh, nhưng chỉ cần dỗ dành là sẽ cười ngay.”
…………..
Mạnh Hành Du biết Trì Nghiên đánh đàn rất hay, nhưng không biết anh hát
cũng hay như thế.
Giọng nói trầm và từ tính, ca từ vô cùng đơn giản nhưng từ chính miệng
anh hát ra lại mang theo cảm giác như đang kể chuyện xưa, nhẹ nhàng và
dịu dàng.
“Em thiên vị gió núi thét gào, cũng quyến luyến sự hối hả ở cuối hẻm
Em là gió đêm giữa ngày hè, cũng là nắng gắt chói chang
Là em, người đã thắp sáng cho tôi.”
……..
Mạnh Hành Du cảm thấy tất cả trước mắt cô như được bảo phủ bởi một
tầng hơi nước.
Trì Nghiên đứng ở dưới ánh đèn sáng, nửa thật nửa giả, vượt trội hơn cả
nhưng ngọn núi và con sông cô từng thấy và yêu thích.
Trì Nghiên hát đến khúc này thì ngón tay lại bay lượn trên dây đàn, một
đoạn đánh đàn như vang vọng khắp cả phòng.
Nốt nhạc cuối cùng kết thúc, tiết tấu lại trở nên bình tĩnh hơn, sau đó một
chùm ánh sáng lại chiếu vào người của Mạnh Hành Du.
Bốn phía tối tăm ảm đạm, chỉ có hai người là sáng chói.
Trì Nghiên nhìn Mạnh Hành Du, hát nốt một đoạn cuối cùng.
“Tôi muốn em cười em ầm ĩ em chạy em nháo
Vô cùng đơn giản không phiền âu
Tôi muốn lúc ngẩng đầu xoay người tỉnh lại từ trong mộng
Thì sẽ được em ôm
Tôi muốn thời gian trôi thật chậm lại
Để được cùng em già đi.”
……..
Khi kết thúc bài hát, Trì Nghiên ôm đàn guitar nhảy từ sân khấu xuống,
từng bước từng bước đến bên cạnh Mạnh Hành Du, anh nhìn vào điện thoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.