KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 547

đỏ ửng cả mặt.
Trì Nghiên siết chặt eo của Mạnh Hành Du, còn đôi chân thì khoá chặt đầu
gối của cô.
Không chờ Mạnh Hành Du giải thích cái gì thì Trì Nghiên cúi đầu sát lại
gần rồi hôn xuống.
Bắt đầu từ trán của cô, mũi của cô, gương mặt của cô, rồi lại đến môi của
cô.
Mạnh Hành Du đã không còn là tên ngốc sẽ bị ngạt chết vì nụ hôn như lúc
trước nữa, cô cũng muốn hôn Trì Nghiên.
Nụ hôn của Trì Nghiên như mang theo ngọn lửa, từng chút từng chút dẫn
dụ dây thần kinh của cô, Mạnh Hành Du không thể chịu nổi nữa, thế là cô
duỗi tay ôm cổ anh rồi chủ động đón nhận nụ hôn, anh tới tôi đi, không ai
muốn bỏ cuộc cả.
Hôn một tí thôi thì mùi vị liền thay đổi, Mạnh Hành Du thở hổn hển, lúc
đẩy Trì Nghiên ra thì khoé miệng mang theo sợi chỉ bạc.
Hai người quá sát nhau, gần đến nỗi Mạnh Hành Du không cần nhìn xuống
dưới cũng có thể cảm nhận được đầu gối mình đang tì lên thứ gì đó.
“……”
“…….”
Mạnh Hành Du hắng giọng, lấy tay chọc ngực của Trì Nghiên, nụ cười
mang theo vẻ an ủi: “Chàng trai à, mới sáng sớm mà đã kích động thế rồi
à?”
Trì Nghiên buông Mạnh Hành Du ra rồi lùi về vị trí nằm của mình, hô hấp
vẫn còn chưa bình ổn được, vừa bực vừa bất đắc dĩ: “Cậu muốn nghe đáp
án nào?”
Căn cứ vào mười năm kinh nghiệm đọc truyện tranh của mình thì Mạnh
Hành Du giờ phút này không dám động vào anh nữa, chỉ có thể nói miệng
cho đã ghiền thôi: “Cô em, em nóng bỏng lắm?”
Trì Nghiên cắn răng cười một tiếng, dựa vào kinh nghiệm mấy năm làm
biên kịch mà không hề tốn sức chặn đường cô chạy: “Ngồi lên trên, tự
mình động đi.”
Trong nháy mắt Mạnh Hành Du như bị mắc kẹt: “…….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.