KÉP TƯ BỀN - Trang 12

KÉP TƯ BỀN

Nguyễn Công Hoan

www.dtv-ebook.com

Cô Kếu, Gái Tân Thời:

Nhưng cô có nhận cái tên ấy nữa đâu!

Kếu nghĩa là thế nào? Nghĩ bao nhiêu cô lại oán cha trách mẹ, không

đặt cho cô cái tên mỹ miều. Mà chữ nho, nào thiếu gì tiếng hay, sao cô phải
chịu cái tên nôm na xấu xí ấy mãi? Nhất là đi ngoài phố, hay là ở chỗ đông
người, mà mẹ cô gọi: Kếu ơi! Thì cô đỏ mặt tía tai, hậm hực, lấy làm
ngượng quá! Lại còn những chị em bạn cô mới ác làm sao! Cứ những lúc ở
Bờ Hồ, hay thấy cô gặp một công tử quen nào, là nhè ngay cái tên cúng
cơm của cô ra mà réo quang quác, rồi cười rúc rích.

Nhiều lần cô đã lạy van, xin rằng giữ sĩ diện cho cô mà gọi cái biệt

hiệu cô mới nhờ người ta đặt hộ là Bạch Nhạn ấy, nhưng các mẹ ranh tai
ngược, cứ vờ quên, để bêu cô, mới tức chứ.

Cô Bạch Nhạn - phải đấy, bởi vì cô đã thề độc đứa nào còn bêu cái tên

cúng cơm của cô - cô Bạch Nhạn buồn lắm, vì cổ hủ hết cách. Cái tên đã là
Ca Ê, U Sắc, mà lại ăn mặc lối cổ! Ấy thế cũng mang tiếng là con gái Hàng
Đào! Các bạn cô, cô Bích Ngọc, thì đã được mặc quần trắng và áo sáu
khuy; cô Song Khê đã được cạo răng. Đến ngay như cô Mộng Lê, mà bà cụ
cũng chịu để cho đánh phấn và mặc áo mùi nữa là! Ấy là cô chả dám so kè
vói cô Minh Nguyệt, được mẹ chiều chuộng quá, mà cho phép đi học cả
nhảy đầm ở nhà bạn trai đấy! Thế mà cô Bạch Nhạn ta, úi chà, động có chải
cái tóc xòe xòe ra một tí là bị chửi liền!

Ức nhất là quanh năm cô chỉ được mặc đồ thâm như người có trở,

trông tối sầm như bà cụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.