KÉP TƯ BỀN - Trang 55

KÉP TƯ BỀN

Nguyễn Công Hoan

www.dtv-ebook.com

Báo Hiếu: Trả Nghĩa Cha:

Mưa phùn. Gió bấc. Rét buốt đến tận xương.

Nhưng mưa, gió, rét, có hề chi đến bữa tiệc giỗ ông cụ đẻ ra ông chủ

hiệu xe cao su kiêm chủ hãng ô-tô “Con Cọp”! Bởi vì trong buồng khách
cửa đóng kín mít, hơi lửa lò sưởi xông lên nóng rực. Mà khách đến chơi,
ông nào cũng gói mình vào đến trăm thứ áo, lại sù sù ở cổ một chiếc chăn
chiên con!

Khách đến dự tiệc, toàn là hạng ông nọ ông kia, danh giá, mà ông chủ

nói là chỗ thân. Cho nên cố mời cho kỳ được, vì chính ông cũng là hạng tai
mắt trong phố phường, ông là nhà tư bản vậy!

Vả lại không nhân ngày giỗ bố, mà làm bữa tiệc cho thực linh đình,

mời mọc cho thực đông khách, để tỏ rằng mình tuy nhờ trời làm ăn đã được
khá, nhưng chẳng phải hạng uống nước quên nguồn, thì đạo làm con là phải
báo hiếu cho cha mẹ, để khỏi phụ công sinh thành dưỡng dục, thì thế gian
họ cũng cười cho. Nghề thế, phú quý sinh lễ nghĩa.

Mà phú quý sinh lễ nghĩa thực. Chẳng tin cứ nhận cách cử chỉ của hai

ông bà chủ nhà ra đón tiếp khách thì đủ rõ. Hai ông bà cùng béo tốt, đẹp đẽ.
Nhất là ông, cái bụng phưỡn ra, nấp trong bộ quần áo xếp nếp cứng thẳng
như cái hộp; tóc bóng mượt, nhẵn như cái gáo lĩnh úp trên đầu, không chịu
kém vẻ đẹp với bộ ria sửa khéo như vẽ; miệng lúc nào cũng chực tóe ra một
chuỗi cười. Vì ngày hôm nay bổn phận ông là phải hay cười, mà đã cười thì
cười cực to, ôm bụng mà cười, cười cả từ câu nói buồn cười cho đến câu
nói không buồn cười. Nghĩa là ông hết sức khoe cái cười lấy lòng, cái cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.