KHẮC KHOẢI ĐỢI CHỜ - Trang 105

- Chúng định đưa anh xuống chiếc tàu của Axel đó. Ông giáo sư chõ mũi

vào việc người ta! Ôi, anh Polsen, vì Willa, mà anh đã liều mình, suýt chút
nữa là ân hận.

- Cũng không hẳn vì Willa đâu. Phải không Grace? Nào đi tắm nhanh đi

em. Anh đói lắm rồi!

Thật lạ lùng biết bao khi căn phòng ngủ xinh xắn này giờ đây không còn

lạnh lẽo nữa, Nó hầu như ấm lại và sinh động. Grace nghĩ là nên mặc một
chiếc áo màu đỏ, rồi tự hỏi thế có đúng không.

“Đấy là màu tuyệt đẹp đó, chị Grace” – Nàng nghe như Willa đang nói –

“Mặc vào đi chị”.

- Anh Polsen à, còn những người khác thì sao? – Nàng gọi lớn.

- Anh biết rằng vợ chồng tên Jacob đã bị tống khứ qua biên giới. Anh

chàng bác sĩ dũng cảm kia được phát hiện đang núp trong phòng của cô em
gái mà cô ta gác cửa dùm cho hắn. Người ta tìm thấy trong cặp da quyển
sách hắn định xuất bản ở Đức. Hắn ta có kế hoạch bay sang Đức – chứ
không phải Copenhagen

[13]

, cho đến khi Ebba phái hắn về lại với mệnh

lệnh là phải lừa được anh đến phòng khám của hắn. Người cuối, cái anh
chàng thuyền trưởng Morgensson bị bắt ra khỏi tàu và đang bị câu lưu thẩm
vấn.

- Chưa phải là người cuối cùng đâu, Peter Sinclair mới là người cuối. –

Grace nói một cách cay đắng.

- Vợ con anh ta đã được cho về Luân Đôn trong chuyến máy bay trưa này

theo lệnh của ông đại sứ Anh quốc. Anh nghe mấy đứa nhỏ sung sướng lắm
và rất phấn khích về chuyến đi này.

- Cám ơn anh Polsen lắm!
- Bản thân Sinclair đang ở tại sứ quán. Anh tin là ông đại sứ sẽ cần gặp

em vào ngày mai. Nhưng đó là chuyện ngày mai. Nhanh lên, Grace. Em
mặc áo quần xong chưa? Có cần anh đến giúp một tay không?

- Anh đi mà không đeo kính à? – Grace bứt rứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.