KHÁCH ĐẾN TỪ NƠI NÀO - Trang 46

Đây là, lần thứ hai trong ngày, anh hôn cô.

Nhận ra tay cô vẫn lạnh ngắt, anh dịu dàng nói: “Đừng sợ. Cảnh sát sẽ

đến nhanh thôi.”

“Vâng.”

Hai người cùng im lặng một lúc, cô lại ngẩng đầu, vô ý nhìn thoáng

qua khối thi thể trong phòng, sau đó liền nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.
Hàn Thác chú ý đến động tác nhỏ này của cô, tiến lên một bước, đóng chặt
cửa lại, để cô không nhìn được nữa.

“Đúng rồi, vừa nãy thấy em leo tường, bản lĩnh cũng không tồi, trước

từng tập võ?” Anh hỏi.

Lòng Lạc Hiểu khẽ run.

Giọng của anh vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì, dường như

chỉ là tiện miệng hỏi.

“Vâng!” Cô đáp.

Anh cười, nắm tay cô bước ra sân, ngồi xuống một chiếc ghế đá: “Tốt,

có thời gian, hai chúng ta …. Cùng nhau tập một chút.”

Lạc Hiểu sững sờ.

Trông coi hiện trường án mạng trong đêm, anh có thể bình tĩnh tự

nhiên như vậy.

Là vì … Tính cách của anh trước giờ vẫn kiên định, hào phóng? Hay

vì anh vốn là người đàn ông như thế?

Hẳn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.