KHÁCH ĐẾN TỪ NƠI NÀO - Trang 7

Trời đã tối, mưa cũng đã tạnh. Bầu trời và cảnh biển đều một mảng hỗn
độn, không sao, chỉ có âm thanh của thủy triều, cuồn cuộn xô vào phiến đá.
Lạc Hiểu ngắm nhìn, cảm xúc không tên từ nơi sâu thẳm trái tim, từ từ lan
dần khắp lồng ngực. Loại xúc cảm này như một bàn tay ấm áp vỗ về, chắc
có lẽ chỉ có thể bắt nguồn từ thiên nhiên, từ không gian tĩnh mịch và bao la
mới có được.

Thời gian dần trôi qua, cô nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

-

Lúc tỉnh dậy, trời mới tờ mờ sáng, xung quanh khách sạn cực kỳ yên

tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng chim hót líu lo. Sáng sớm trời rất lạnh, Lạc Hiểu
mặc áo khoác, cảm thấy vẫn chưa đủ, lại tròng thêm một chiếc áo lông, mới
cảm thấy cơ thể ấm hơn được một chút.

Phía sau khách sạn là một rừng cây nhỏ và đầm lầy, khỏi đầm lầy, mới

thấy được mặt hồ mênh mông mờ ảo. Lạc Hiểu rất muốn đi qua đó, cô ngay
lập tức đi thẳng xuống lầu.

Cửa khách sạn vẫn đóng kín, trong sân không một bóng người. Chẳng

biết, khách sạn nhỏ xíu vắng vẻ này một đêm có bao nhiêu khách trọ? Cũng
không thấy Tiểu Mai, chắc còn đang ngủ trong phòng. Lạc Hiểu đi ra ngoài
theo cửa khác, đi về phía rừng cây.

Sương mù dày đặc.

Dưới chân là bùn đất, mềm và ướt, giẫm xuống, mặt đất hơi lún. Hơi

nước lẫn trong không khí phả vào mặt, khiến cho tâm tình con người trở
nên vui vẻ thoải mái. Lạc Hiểu duỗi người vận động vài cái, sau đó chậm
rãi đi dọc theo bờ sông.

Con chim bay ngang qua đỉnh đầu, cô nghe thấy tiếng gió thổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.