KHÁCH NỢ - Trang 109

nghiêng, không vẹo về phía nào hết. Những bậc gỗ, vì lên xuống
nhiều, đã lên nước bóng nhoáng.

Thấy thằng cháu nhìn mình thì bác Tư hiểu ra cơ sự nó lạ nó sợ.

Không nói, bác thực hành luôn để cho nó trông thấy. Víu cái bậc gỗ,
bác cong người lại. Tay bác lên một bậc thì chân bác lên một bậc, y
như thằng người leo cột mỡ. Trên đầu bác Tư hổng ra một cái lỗ
vuông. Bác chui lọt vào cái lỗ rồi đưa tay xuống với lấy cái tay nải
và xâu khoai. Bác ra hiệu:

- Oách... oán... oong... đơ. Trèo dễ như bỡn. Cứ như trèo cây ổi ở

nhà ấy mà.

Lấm nghe lời chú, bám cái bậc gỗ, khom lưng lại mà trèo. Ở nhà,

ngày nào Lấm chẳng trèo cây. Thì quả dễ y như rằng. Lên khỏi
thang, Lấm luồn được người vào trong một cái bục gỗ. Cái bục này
ba phía giáp với mái nhà, một phía có cửa nhìn ra đường chằng một
lượt dây thép mắt cáo. Để cho ai vô ý khỏi lăn thòm xuống thềm
hè dưới kia. Người ta không thể đứng được. Hay nếu có gọi được là
đứng, thì chỉ khom người, khòng khòng cái lưng.

Hai người ngồi trong cái gác thì vừa vặn. Những tiếng lắc rắc

chuyển động xung quanh cái mộng ván nghe đều đều vui tai nhưng
sao cứ cảm như mảnh ván bập bênh có thể sập xuống như một cái
cạm chuột, lúc nào không biết chừng.

*

* *

Chui rúc trong cái gác đó đến sáng hôm sau thì Lấm chỉ để ý để

mắt cũng thông thuộc cả nhà dưới, nhà trên, nhà ngoài - nói là hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.