KHÁCH NỢ - Trang 141

thoảng mụ kêu kíu kíu, dụi mỏ vào lũ con lắc cái đuôi. Lối chăn
con của mụ thật là vụng.

Anh gà trống ri bé nhỏ và cô độc lắm lúc đứng nhìn đàn ngan

bằng đôi mắt hó háy thèm muốn. Anh ngoe nguẩy cái đuôi ngắn
củn khi có mấy con ngan tí hon sán đến chân. Và khi chúng hấp
tấp chạy lại với mẹ chúng đang lừ đừ đi, con gà trống khốn nạn
cũng lây cái vui sướng, cong cóc đuổi theo. Nhưng đến gần, mụ
ngan cái xù xì liền giơ mỏ lên quàng quạc đuổi nó. Nó chợt tưng
hửng. Nó lùi lại, lảng đi một phía, ngẩn ngơ kêu chim chíp, khắc
khoải như tưởng nhớ, như đau thương. Có lúc nó nằm gục xuống
vệ cỏ, buồn nghiêng một bên má, màng trắng kéo che kín mắt.

Tội nghiệp con gà trống ri bé nhỏ sống một thân một mình.

*

* *

Nhưng rồi con gà trống ri cũng lớn và đẹp, sau đấy hơn một

tháng. Qua mấy bữa ốm o, tiếp đến những ngày đẹp trời, có ánh
nắng dịu lồng đầy góc sân, con gà trống bắt đầu rỉa lông, rỉa
cánh, sửa sang bộ mã cho bớt bẩn ướt. Rồi trông nó cũng choai
choai đẹp mắt và nhớn nhao dần lên. Đến bây giờ ngắm nó
trông cũng khá đường được.

Một buổi sớm, cả nhà đều nghe thấy một tiếng gì khang khác

đằng sau nhà. Tiếng kêu rít như tiếng ho thúng thắng của một
người khản cổ. Một lát, cu Lặc chạy hộc tốc vào gọi:

- Cả nhà ra mà xem con gà ri nó học gáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.