KHÁCH NỢ - Trang 216

Thế rồi chúng tôi chìa tay ra móc xẩu . Định với nhau rằng từ

giờ không đứa nào thèm hay là chẳng dám chơi với Lặc nữa. Hắn
đã là người lớn rồi còn chi!

*

* *

Lũ trẻ dò xem mặt vợ Lặc.

Tưởng ai, hóa ra vợ Lặc là cái con ở nhà bà hương Khoai, vẫn

hay vào nhà tôi xin bèo. Vậy thì thường lắm.

Tên nó là Hoa. Tên đẹp thế, nhưng người nó béo phục phịch,

mặt nó đen thủi và rỗ chằng chịt. Lúc cười, đôi mắt nó ti hí và cả
hai hàm răng nó cùng chìa ra ngoài.

Chẳng phải là họ lấy nhau vu vơ. Cũng có cái ân tình cẩn thận.

Nhưng lũ trẻ chúng tôi ngờ nghệch chẳng biết gì cả. Chúng tôi chỉ
biết được rằng cô Hoa thường vào đây xin bèo về cho lợn và Lặc
ta thường vác sào nứa, cởi truồng tồng ngồng ra để lội xuống ao
vớt bèo hộ cô ả.

Thế mà đã có một ngày tốt lành, hai người đó lấy nhau. Họ

mượn của làng một mảnh đất ở ngoài đầu xóm, làm nên một túp
lều nhỏ. Chỗ ấy chỉ có cỏ dại tự do mọc hoang. Nhưng Lặc ta cũng
chịu khó dọn được ở trước cửa một khu cỏ để làm sân và hắn lại
rào giậu bằng nứa đan chéo, như kiểu của những nếp nhà ngăn
nắp. Trong sân, hắn giồng mười cây đu đủ. Cái thứ cây xốc nổi,
chóng được ăn quả nhất.

Bây giờ Lặc không ăn cơm ở nhà tôi nữa. Cuối tháng hắn xin

hai đồng rưỡi tiền công. Hắn mang tiền về để đong gạo ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.