KHÁCH NỢ - Trang 235

Nó gọi người bán cỏ đến. Nó mổ bụng con ngựa bắt người đàn bà
bán cỏ ngựa chui vào. Nó khâu bụng ngựa lại rồi đem chôn cả ngựa
lẫn người. Ác thế, ác hơn cả Tây. Mà thôi thế là Nhật hay Tây đã
đánh nhau vỡ tỉnh đêm qua. Loạn đến tỉnh Sơn rồi... Ngộ cái
thằng xe gạch nói tam toạng? Nhưng, nếu thằng xe gạch nói thật,
nếu cái thằng xe gạch nói đúng... Thế thì mẹ con nhà nó bây giờ ra
thế nào?

Sương đã tan. Con đường cái lớn lên Sơn hiện ra một vạch kẻ thẳng

xuyên giữa cánh đồng. Xa trông, lốm đốm vài bóng người đi im
lặng.

Không có cái gì khác. Cũng như mọi khi.

Đầu ngõ, một đám người đứng trước nhà lý Kiền. Cả lý Kiền

cũng ra đấy. Mặt lý Kiền khô quắt, đen thủi, nhăn nhó, vẻ lo
lắng, chốc chốc lại ngác nhìn cánh đồng. Họ xúm quanh quang
gánh của hai người đàn bà đi mua tro, đương nói nói chỉ trỏ ra phía
bến đò.

Những người này lên tỉnh mua khô dầu từ sáng sớm. Đến bến

đò, họ gặp nhiều người chạy về, bảo rằng đêm qua Nhật Tây đánh
nhau vỡ tỉnh. Họ cứ đi. Đi một lúc thì gặp hai thằng Tây, mặt tái
ngoét, lêu đêu chạy. Họ hoảng quá, phải lộn trở lại.

Nghe thấy thế, Lục cũng đùng đùng bỏ chạy. Mặc kệ lý Kiền gọi

réo đằng sau lưng. Lục chạy ngay về.

Nhưng xóm nhà Lục vẫn vắng lặng. Có lẽ chưa ai biết gì cả. Cái

mụ mất khoai vẫn đứng giữa ruộng, hai tay chống ngoắt lên mạng
sườn, lại bắt đầu: “Mày ăn hai củ, mày chết hai đứa... ới thằng
liền ông, ới con liền bà kia...” Mấy đứa trẻ con cởi trần run rẩy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.