KHÁCH NỢ - Trang 28

phó An vừa ăn cơm xong, đương ngồi đầu hè xỉa răng, cô Lụa chạy
vào “lạy ông” rồi nói luôn một câu rất trơn tru:

- Lạy ông, cháu sang để thưa với ông rằng cái số cháu không

được về hầu hạ cửa ông cửa bà thì xin ông bà đừng cho miếng
giầu miếng cau làm gì...

Ông phó An gắt:

- À cô chê con tôi chắc?

- Dạ, cháu không dám, là cái số cháu thế, thì dám xin đưa gửi lại

ông bà số tiền giầu rượu chạm ngõ hôm qua.

Lụa chìa ba đồng bạc ra.

Nhưng ông phó An xua tay:

- Này, tôi bảo thật. Cô về ngay đi. Tôi không nói câu chuyện này

với trẻ con. Đã có ông hương bà hương bên ấy.

- Cháu xin ông là hết. Cháu gửi.

Lụa đặt ba đồng bạc xuống thềm hè. Lụa chào ông phó An.

Rồi Lụa thoăn thoắt ra ngõ.

Câu chuyện bí mật không có hai cánh như ruồi, nhưng cũng bay

từ chỗ nọ ra chỗ kia rất mau. Hôm sau, chuyện “cái Lụa đem trả
tiền giầu cau chạm ngõ của nhà lão phó An” tràn khắp các ngõ
xóm.

Đằng ông phó An đưa tin đến nhà Lụa một câu mát mẻ:

- Ông bà khéo dạy con cái quá. Cô ấy thực là ngoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.