KHÁCH NỢ - Trang 35

mấy chốc, trăng chỉ nhởn đến chơi có một tí rồi lại lảng đi. Không
ai nghĩ đến chuyện bỏ tiền ra mua dầu. Từ ngày các thứ dầu
thắp trở nên đắt đỏ, vợ chồng bác Hối coi mua dầu là một
chuyện tiêu hoang. Vợ chồng bác chưa biết tiêu hoang bao giờ.
Nhưng lâu nay, bác Hối thấy người ta tính: mỗi tối thắp chập
chờn độ hai xu dầu ta, có thể làm được đến năm xu việc. Bác
muốn bắt chước mọi người. Chiều hôm ấy, mua về một bát
dầu.

Bấy giờ, ở trong nhà, bác Hối gái hỏi với ra:

- Ba bố con ăn cơm chưa?

- Ăn rồi. Nhà ra tôi cho cái kẹo này.

Nói xong câu ấy, bác Hối lại bắt đầu hát cho hai con nghe.

Bác đổi sang giọng kể chuyện. Tiếng trầm tiếng bổng hòa theo bàn
tay vỗ vào bụng làm nhịp:

Có yêu thì nói rằng yêu

Chẳng yêu thì nói một điều cho xong

Làm chi dở đục dở trong

Lờ đờ nước hến cho lòng chẳng thương.

Dứt câu, bác Hối hỏi vợ:

- Hay đấy chứ, mẹ mày nhỉ?

Nhưng người vợ không đáp. Bác ta đang tìm cái gì lục cục trong

nhà. Đúng, đương tìm vật gì thực. Hết đứng lại ngồi xuống, lại lom
khom, quờ quạng tay vào trong gầm phản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.