KHÁCH NỢ - Trang 60

Bỗng khoặc một tiếng dưới chân. Vội ngoảnh lại: con chó vàng

khặc khừ ban nãy chạy theo, độp trộm lão một đợp vào bắp chân.
Lông nó xù dựng lên, gớm chết. Bọt mép phòi ròng ròng. Và hai
mắt nó đỏ ngầu tựa hai miếng tiết bò.

Lái Khế thở xì một tiếng, giơ thẳng cái hèo hoa, phết vun vút

xuống đầu con chó. Con chó chồm lên, ngoạm miếng nữa vào tay
lão, rồi, nhanh như biến, cúp đuôi xuống, lưỡi đỏ thè lè, hục hặc
chạy đi mất.

Lái Khế cau có chửi con chó cắn trộm mấy câu. Lão cúi xuống

xem vết chó cắn. Tay chỉ hơi sờn da, còn chân thì may, nhờ cái
quần nâu dày, bắp chân lão chỉ bị ngoạm một mảnh nhỏ. Máu chảy
rơm rớm. Trời lạnh, lão hơi xon xót. Nhưng chẳng hề chi, lái Khế
vốn lành da.

*

* *

Sẩm tối, ông hương Cay dò về nhà.

Trên lưng, ông cõng thằng Ớt. Từ độ mẹ chết, thằng bé quấy

quá. Thực ra, lúc chiều đã có lần ông hương ló đầu về. Nhưng
nghe tiếng lái Khế còn ho khoạc khoạc trong nhà, ông lại ù té chạy.
Không có xu nào biếu nó, ông không dám về. Ông sợ nó đánh.

Bước chân vào nhà, ông đánh hơi thấy mùi hăng hăng. Ông bèn

sang bên hàng xóm xin ít lửa và nhân tiện lấy cái đèn. Sáng sớm, lúc
đi trốn khách nợ, có cái đèn, cái vò gạo và cái điếu ăn thuốc ông
đã đem gửi bên này. Những việc hằng năm vẫn gửi ấy, đã thành
kinh nghiệm và thói quen. Hàng xóm kể lại cho ông nghe những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.