KHẢI HOÀN MÔN - Trang 112

em đâu.

Ravic ra hiệu là đã hiểu. Những chuyện này chẳng có gì mới đối với anh.

- Lucienne này, ta cũng có thể bảo cái bà mụ ấy chịu trả bớt lại một ít. Bà

ta phải chịu trách nhiệm chứ. Cô chỉ cần cho tôi biết bà ta tên gì.

Lucienne đứng phắt dậy, thái độ lập tức trở nên thù địch.

- Cảnh sát phỏng? Không đời nào. Tôi sẽ bị liên lụy vào đấy.

- Không đâu mà, có thể giàn xếp mà không cần dính đến cảnh sát. Chỉ

dùng cách hăm dọa thôi.

Lucienne cười chua chát.

- Làm cách ấy bác sĩ chẳng moi được chút gì của bà ta đâu. Bà ấy là thứ

người làm bằng sắt. Em đã đưa cho bà ấy ba trăm quan. Để làm việc ấy... -
Cô vuốt tà áo kimono - Có những người thật không may. - Cô nói thêm,
giọng nhẫn nhục, như thể đang nói về một người nào khác.

- Trái lại - Ravic đáp - Cô rất may.

Ravic gặp Eugénie trong phòng mổ. Cô ta đang đánh bóng mấy thứ dụng

cụ. Đó là cách dùng thì giờ cô ưa thích nhất. Cô mải mê đến nỗi không
nghe thấy tiếng chân Ravic.

- Eugénie. - Anh nói. Cô y tá giật bắn người lên.

- Ông đấy à? Lần sau ông nên để ý, đừng làm cho người ta giật mình như

thế.

- Chị nói hơi quá đấy. Còn về phía chị, chị hãy nói cho tôi nghe tại sao

chị lại làm cho bệnh nhân phát hoảng lên vì những cái giá cắt cổ như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.