KHẢI HOÀN MÔN - Trang 110

- Vâng, - Lucienne thản nhiên đáp - sao lại không ạ?

Ravic nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn mà lạnh lùng, đã bị cuộc đời sớm làm

cho mất hết vẻ hiền dịu.

- Cô cũng đã đến cái bà mụ ấy à? - Anh hỏi.

Không thấy trả lời.

- Cũng chính ông bác sĩ ấy à? Cứ nói đi đừng sợ. Nói ra thì tôi cũng có

biết là ai đâu?

- Marie đến đây trước. Một tuần trước. Mười ngày trước cơ.

- Rồi khi đã xảy ra chuyện Marie, cô lại đến đấy?

Lucienne nhún vai.

- Em biết làm thế nào được? Đằng nào cũng đành phải liều một chuyến.

Em không biết người nào khác. Nếu có con thì em biết sống thế nào?

Lucienne lại nhìn ra cửa sổ. Trên bao lơn một ngôi nhà gần đấy, một

người đàn ông quần đeo dải đang che ô đứng nhìn xuống đường.

- Em còn phải ở đây bao lâu nữa hả bác sĩ?

- Khoảng một tuần.

- Những một tuần kia ư?

- Cũng chóng qua thôi. Sao?

- Tốn tiền lắm...

- Có lẽ cũng có thể bớt một vài hôm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.