KHẢI HOÀN MÔN - Trang 140

- Trăm mười lăm.

- Veber ạ, không mổ được đâu, dù có được sự chấp thuận của cô ấy hay

không cũng thế thôi. Chúng ta không thể làm gì được nữa hết. - Veber gật
đầu - Phải khâu lại thôi. Lấy cái thai ra, có thế thôi. Khâu lại và không nói
gì với chị ấy hết.

Ravic đứng yên một lát, nhìn cái thân thể chị mở phanh bụng dưới ra.

Ánh đèn sáng rực làm tăng thêm màu trắng muốt của mấy tấm drap trên đó
vết mổ đỏ loét nổi bật lên. Kate Hegstroem, ba mươi bốn tuổi, sang trọng,
đỏng đảnh, nước da rám nắng, say mê cuộc đời... bị cái vật mơ hồ và vô
hình đang gặm nhấm các tổ chức trong cơ thể kia tuyên án tử hình.

- Còn phải...

Đứa con. Một sinh linh mù quáng đang phát triển trong cái cơ thể đang

thối rữa kia. Bị tuyên án tử hình cùng với nó. Một cái thai, một bản năng
sinh thành lẽ ra phải phát triển, lớn lên, thích chơi đùa trong vườn, sẽ trở
thành một con người, một kỹ sư, một giáo sĩ, một quân nhân, hay một kẻ
giết người. Một con người biết đau khổ, biết vui sướng... và cuối cùng sẽ
tiêu vong. Cái thìa nạo nhẹ nhàng chạy dọc thành tử cung khuất sâu bên
trong, tìm ra chỗ vướng, thận trọng cắt chỗ nối ấy đi, và lấy cái thai ra.
Xong. Thế là hết những con vật lộn vô thức. Thế là hết hơi thở hãy còn
trong trạng thái thái tiềm năng, hết mọi triển vọng lớn lên, hưởng hạnh
phúc, cùng những tiếng khóc than. Chỉ còn là một chút thịt chết nhợt nhạt
và vài giọt máu.

- Đã có báo cáo của Boisson chưa?

- Vài phút nữa thôi.

- Ta có thể đợi thêm lát nữa. Mạch?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.