KHẢI HOÀN MÔN - Trang 415

- Rất tốt.

Hai người trở vào phòng, Wiesenhoff vẫn cúi lom khom làm hô hấp nhân

tạo cho ông Goldberg. Thoạt nhìn, có thể tưởng hai người đàn ông đang
cùng làm động tác thể dục phối hợp trên sàn nhà. Bà chủ đứng lại bên cửa
phòng.

- Thưa các bà và các ông - Bà chủ nói - Bổn phận của tôi là phải gọi xe

cấp cứu và gọi cảnh sát. Tôi sẽ cho gọi xe cấp cứu trước. Rồi người cứu
thương hay ông thầy thuốc sắp tới đây sẽ lập tức báo cáo cho công an biết.
Chậm lắm là nửa tiếng đồng hồ nữa cảnh binh sẽ đến. Trong các bà các ông
ai không có giấy tờ xin vui lòng xếp hết đồ đạc vào va-li đem xuống Hầm
Mộ và ở lại đấy luôn. Có thể cảnh sát sẽ kiểm soát các phòng trọ và gọi
thêm nhân chứng.

Căn phòng trong nháy mắt đã vãn hết người, như có phép tiên. Bà chủ ra

hiệu cho Ravic yên chí là bà sẽ dặn kỹ Ruth Goldberg và Wiesenhoff. Anh
nhặt cái túi thuốc và cái kéo đang để giữa đất bên cạnh cái cravate bị cắt
đứt. Có thể nhìn rõ nhãn hiệu của cái cravate: S. Foerder, Berlin. Nó trị giá
ít nhất là mười mark. Một kỷ niệm của thời ông Goldberg còn thịnh vượng.
Ravic biết rõ cửa hàng Foerder. Anh đã từng mua hàng ở đấy.

Anh nhanh nhẹn bỏ hết đồ đạc vào hai cái bị, đưa xuống phòng Morozov.

Chẳng qua cũng để phòng xa. Chắc công an chẳng làm lôi thôi gì. Nhưng
dù sao vẫn hơn. Kỷ niệm về câu chuyện rủi ro vừa qua hãy còn ám ảnh
Ravic một cách chua xót. Anh xuống Hầm Mộ.

Nhiều người chạy đi chạy lại, dáng hớt hải. Đó là những người tị nạn

không có giấy tờ. Quân lữ của những kẻ sống ngoài vòng pháp luật. Cô hầu
Clarisse và anh bồi Jean đang bận rộn cất giấu các va-li vào một căn buồng
mái vòm ăn thông với Hầm Mộ. Trong gian này bữa ăn trưa đã dọn xong.
Các bàn đá bày đủ đĩa bát. Các giỏ đựng bánh mì đều đầy; mùi cá và mùi
chất béo từ gian bếp đưa lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.