KHẢI HOÀN MÔN - Trang 434

nghiện rượu, bệnh ho lao, các bệnh hoa liễu, v.v... Không thấy có khách
khứa gì bao giờ. Anh ta đã trả trước chi phí phẫu thuật và bốn tuần nằm
viện. Thừa đến hai tuần. Bà gác cửa nói là anh ta đã hứa để lại cho bà toàn
bộ tài sản để cám ơn bà đã săn sóc anh ta. Bà ta đã đòi tôi trả lại tiền hai
tuần thừa. Bà ta đã cư xử với người bệnh như mẹ với con. Mẹ gì mà lạ! Bà
ta nói là bà đã chi tiêu đủ thứ cho người bệnh. Bà ta ứng trước tiền thuê nhà
cho anh ta. Tôi có nói với bà ta là bệnh nhân đã trả trước tiền viện phí, vậy
không có lý do gì anh ta lại không trả trước tiền thuê nhà. Vả lại tất cả
những chuyện này là phần việc của công an. Thế là bà quay ra mắng chửi
tôi.

- Tiền làm cho người ta giàu óc sáng kiến lạ lùng. - Ravic nói.

Veber cười.

- Ta sẽ báo cho nhà chức trách biết. Họ sẽ lo liệu. Việc mai táng cũng

vậy.

Ravic nhìn con người không có gia đình, không có bạn bè và không có

dạ dày. Trong giờ vừa qua, gương mặt anh ta thay đổi nhiều hơn bất cứ lúc
nào trong đời anh. Từ cơn co giật khi tắt nghỉ, dần dần nổi lên bộ mặt cứng
đơ của cái chết. Tất cả những gì ngẫu nhiên hành như lan ra và biến mất.
Những dấu hiệu của cơn hấp hối mờ dần rồi mất hẳn, và trên cái khuôn mặt
tầm thường và co quắp ấy cái chết khắc lên mọi cái mặt nạ khắc khổ và
trang nghiêm - cái mặt nạ của vĩnh cửu.

Ravic đi ra. Trong hành lang anh gặp cô y tá trực đêm. Cô ta vừa đến.

- Bệnh nhân buồng mười hai chết rồi - Anh nói -Chết cách đây nửa giờ.

Không cần gác đêm.

- Anh ta có biếu cô cái gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.