KHẢI HOÀN MÔN - Trang 436

Gương mặt hồng hào mũm mĩm như trẻ con của cô toát ra vẻ chân thực

rõ ràng. Cô không hề mảy may quan tâm đến những việc xảy ra ở xung
quanh cô, nếu nó không ảnh hưởng gì đến cái vũ trụ cỏn con của cô. Những
người sắp chết là những đứa trẻ ác, hoặc không được ai che chở. Người ta
săn sóc họ cho đến phút cuối cùng, sau đó có những người khác đến, trong
số này có người khỏi bệnh và lấy làm cảm kích, có người thì lại chết.
Không có gì phải bận tâm nhiều. Những đợt hạ giá ở cửa hàng Bon Marché
hay đám cưới của ông anh họ Jean với Jeanne Couturier còn quan trọng
hơn nhiều.

Và như thế là công bằng - Ravic nghĩ - Còn có gì có thể quan trọng hơn

cái vòng chật hẹp nó ngăn ta ra khỏi chốn hỗn mang? Nếu không có cái
vòng bảo vệ ấy người ta sẽ sống vào đâu?

Ravic đang ngồi ở sân hiên tiệm Triomphe. Đêm nhợt nhạt và nhiều mây.

Trời nóng, và thỉnh thoảng có những ánh chớp im lặng lóe lên trên nền trời.
Trên các vỉa hè đám đông có vẻ dày đặc hơn. Một người đàn bà đội cái mũ
xa-tanh xanh đến ngồi ở bàn anh.

- Anh thết em một ly vermouth chứ? - Cô ta hỏi.

- Được. Nhưng uống xong em để anh ngồi một mình; anh đang đợi một

người.

- Thì ta cùng đợi.

- Không nên. Anh đang đợi bà đô vật ở Palais des Sports.

Người đàn bà mỉm cười. Khuôn mặt cô ta lấp dưới một lớp phấn dày đến

nỗi nụ cười chỉ hiện rõ trên đôi môi. Còn lại chỉ là một cái mặt nạ trắng.

- Anh đi với em đi - Cô ta nói - Em có một căn buồng rất bảnh. Chẳng có

ai đến quấy rầy được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.