KHẢI HOÀN MÔN - Trang 473

Morozov nhìn anh.

- Dù sao cậu cũng không ngu đến nỗi muốn làm cho người ta bắt cậu về

tội giết người hay mưu toan giết người.

Ravic vẫn lặng thinh.

- Ravic ạ, cậu chớ có hão huyền!

- Tôi có hão huyền gì đâu. Nhưng chẳng lẽ anh không thể hiểu được rằng

tôi đang tức điên lên vì đã bỏ lỡ cơ hội sao? Giá tôi gặp hắn trước đấy hai
giờ, tôi đã có thể dụ nó đến một nơi nào... tôi đã có thể...

Morozov rót rượu ra cốc.

- Nào uống đi. Vodka đây. Cậu sẽ gặp hắn sau.

- Có thể.

- Cậu sẽ tìm ra hắn. Hắn sẽ trở lại. Loại người này bao giờ cũng trở lại.

Hắn đã cắn câu rồi, cắn quá kỹ rồi. Prosit!

Ravic cạn cốc.

- Bây giờ con có thể ra nhà ga phía Bắc. Xem thử hắn có đi thật không.

- Dĩ nhiên. Cậu còn có thể hạ thủ hắn ngay giữa nhà ga nữa. Kết quả tối

thiểu là hai mươi năm khổ sai. Cậu có còn những sáng kiến nào tương tự
nữa không?

- Ít ra tôi cũng có thể biết chắc là hắn có đi thật.

- Để cho hắn trông thấy cậu, làm cho công chuyện hỏng hết?

- Lẽ ra tôi phải hỏi xem hắn ở khách sạn nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.